MINH CUNG TRUYỆN - CHƯƠNG 3:
YẾN NGỮ NHƯ THƯƠNG CỰU QUỐC XUÂN
(Én hót đau thương xuân nước cũ)
*Câu thơ đề trích Tùy cung yến – Lý Ích.
-----------------------------
Trương Trích Hoa nghe từng câu Trích Nguyệt nói thì đột nhiên thấy sởn người. Cách như thế mà một nữ tử mười hai tuổi, chưa từng trải qua chuyện cung đình cũng nghĩ ra được. Mặc dù cách của Trích Nguyệt chỉ là kế trên giấy, nhưng vẫn thấy rõ nó có lợi và thâm hiểm hơn nhiều so với cách nàng nghĩ ra. Nếu sau này bá mẫu có ý đưa nàng ta vào cung, e là nàng ta chính là đối thủ lớn nhất của các tần phi trong hậu cung.
Từ lúc Trích Nguyệt dứt lời, Thái hậu vẫn yên lặng, không hề nói lời khen. Nhưng thông qua ánh mắt bà, Trương Hạc Linh có thể nhìn ra sự ngưỡng mộ. Hẳn là Thái hậu rất ưng ý với Trích Nguyệt.
Mãi một lúc sau, Trương Thái hậu mới từ từ nói: "Hoa Nhi, đại ca, Anh Linh, ba người ra ngoài một lát, ai gia muốn nói chuyện với Nguyệt Nhi và Hạc Linh."
Khi trong tẩm điện chỉ còn lại ba người, Thái hậu thở dài, rồi lắc đầu như thể tự oán chính mình: "Xem ra, bá mẫu thực sự không nhìn ra tài năng của cháu sớm."
Trong lời Thái hậu, hiển nhiên lộ rõ ý khen ngợi; Trích Nguyệt chỉ cúi đầu, không biểu lộ mừng vui, chỉ nhẹ nhàng "vâng" một tiếng. Sâu trong lòng Trích Nguyệt, nàng cảm thấy mãn nguyện. Bao nhiêu năm đợi chờ thời cơ, cuối cùng bá mẫu, phụ thân cũng nhìn ra tài năng của nàng.
Thái hậu quay sang nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-cung-truyen/22151/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.