Tô Tuệ Anh nhức đầu nhắm mắt lại, cô không rõ vì sao Hàn Phiêu đột nhiên quan tâm cô như vậy, lúc này cô thực sự không có tâm trạng suy nghĩ vấn đề này. Cô trùm kín chăn qua đầu, không thèm để ý đến hai người.
Nhưng hôm sau, khi Tô Tuệ Anh mở mắt, cô lại đang ở một nơi khác, mở to hai mắt quan sát một hồi lâu, Tô Tuệ Anh mới giật mình, đây chẳng phải là biệt thự của Sở Trình Thiên mà lần trước cô đã tới sao!
Lúc này cô đang ở trong lòng Sở Trình Thiên, đầu gối lên lồng ngực dày rộng của anh.
Tô Tuệ Anh lập tức hoảng sợ nhảy dựng lên, cô nhớ rõ ràng mình đang ở bệnh viện mà?
Sở Trình Thiên thức giấc vì động tác của Tô Tuệ Anh, mở mắt, rất tự nhiên nói: “Em yêu đã tỉnh rồi!”
Ánh mắt Tô Tuệ Anh hơi lóe lên, anh luôn dịu dàng gọi cô là “em yêu”, và cô cũng thích anh gọi cô như vậy, nhưng… Trong đầu của Tô Tuệ Anh lại hiện lên cái đêm Hoắc Anh Tú đối xử thô bạo với cô, chợt nhảy xuống giường, giọng nói hoảng loạn: “Tại sao tôi lại ở đây, Hàn Phiêu đâu?”
“Anh ta mệt, ngủ rồi. Tôi đành phải đưa em về nhà mình thôi.”
Sở Trình Thiên nhướn mày ngạo nghễ.
Thực ra chuyện là hắn đến chỗ Hứa Thịnh lấy một ít thuốc. Thừa lúc Hàn Phiêu lơ là liền chuốc mê người ta, rồi ngang ngược kéo Tô Tuệ Anh về nhà mình.
Cả nhà tải app truyện hola nhé! “Vậy…tôi đi làm đây!”
Tô Tuệ Anh không chút nghi ngờ, liếc nhìn chiếc đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-chung-tinh-yeu-cua-giam-doc-ba-dao/429805/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.