Tối đó, cô cắm mặt ngồi xem... hoạt hình. Đang say sưa thì điện thoại bất chợt đổ chuông, có tin nhắn mới đến.
Anh: “Ngủ đi! Muộn rồi!”
Cô mỉm cười nhắn lại: “Vâng, anh ngủ đi! Em ngủ rồi mà.”
Tin nhắn của anh lại đến: “ Đừng có chối, anh biết thừa là cô chưa ngủ. Đi ngủ đi, từ giờ mà thức khuya là chết với anh! Ngủ ngon.”
Đọc tin nhắn mà cô ngồi cười sằng sặc. Anh đúng là hiểu cô quá rồi không nói dối được. Cô đành phải nhắn: “Vâng, em đi ngủ đây. Anh ngủ ngon!” rồi tắt ti vi lên giường đi ngủ.
Anh thật đáng yêu.
Ngày thứ 2...
“ Alo, anh à, hôm nay không cần đón em đâu! Anh cứ đi trước đi nhé!”
“Ok! Được rồi.” tiếng nói nhẹ nhàng ấp áp vang lên ở đầu dây bên kia.
“ Vâng... Trời lạnh rồi, anh nhớ mặc áo ấm vào nhá!”
“ Ừ, cảm ơn em! Đi đường cẩn thận.”
Cô cất điện thoại vào cặp, tự mình đi bộ đến lớp học đàn. Cô biết, hôm nay là thứ năm, anh rất bận, cô không muốn làm phiền anh nhiều. Cô học nhạc cùng anh đã hơn 1 năm nay. Cô vốn chả thích đàn, cũng chả yêu âm nhạc. Nhưng anh thì khác, anh có niềm đam mê âm nhạc từ nhỏ, đặc biệt là đàn piano. Cô biết anh yêu đàn nên cố gắng tìm hiểu môn này. Cô đăng kí lớp học đàn piano cùng với anh, cố gắng thích môn này... là vì anh!
Có ai đó đã nói rằng: Người cùng thích điều bạn thích có lẽ sẽ thích bạn. nhưng người cố gắng thích điều bạn thích vì bạn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-choi-7-days-di/121536/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.