Edit: Đậu Xanh
Tang lễ của vợ chồng Minh Vĩnh Lương vô cùng sơ sài, có lẽ Minh Châu không có nhiều tiền, toàn nhờ vào mấy người họ hàng đơn giản gom góp chút đỉnh, bấy giờ mới tổ chức tang lễ cho vợ chồng Minh Vĩnh Lương, ngay cả một nấm mộ cũng không có, chỉ để lại một hũ tro cốt.
Tang lễ vừa kết thúc, Minh Châu ngã bệnh ngay.
Đại Hồng gọi điện thoại báo cáo với Cảnh Dực, con gái của Minh Vĩnh Lương không thấy ra ngoài cả ngày trời, trong phòng chỉ nghe thấy tiếng khóc lóc của em trai cô, cậu ta đi vào xem thử, cô gái nhỏ sốt rất cao, sốt đến nỗi tinh thần không còn tỉnh táo.
Đám người đòi nợ kia thấy cô đóng cửa ở trong nhà không ra ngoài, sợ cô bỏ trốn, toàn bộ xông vào nhà, tranh cãi đến mức không thể hòa giải, Đại Hồng không kiểm soát được tình hình, lúc này mới gọi điện thoại cho Cảnh Dực.
Đại Chí vừa lái xe vừa nói, “Cũng là người bình thường thì ai có thể chịu nổi chứ? Chỉ có hơn 10 vạn đã có người suy nghĩ không thông, đằng này em ấy nợ tận gần 200 vạn (tầm 7 tỷ),một cô gái nhỏ còn đang đi học, không có việc làm, em trai mới vào lớp một, trừ phi em ấy cặp với đại gia, nếu không cả đời này cũng đừng mong trả hết tiền nợ.”
Cảnh Dực không nói chuyện, anh vươn tay vào túi áo, nhéo lỗ tai của con thỏ nhỏ kia.
Chiếc xe dừng trước một khu dân cư có hơi tồi tàn, Cảnh Dực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-chau/2829072/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.