Edit: Đậu Xanh
Sắc trời bên ngoài đã tối.
Lúc Cảnh Dực xuống lầu, mấy người Đại Chí đang bận đến mức chân không chạm đất, trên bàn dưới đất đâu đâu cũng là tư liệu văn kiện tán loạn, bọn họ vừa thu dọn vừa càm ràm.
“Có chuyện gì vậy?” Cảnh Dực hỏi.
Đại Chí tuyệt vọng quỳ dưới đất, “Cái tên thần kinh Đại Hắc kia mở cửa sổ, một cơn gió thổi qua, tất cả văn kiện của bọn em đều bay hết trơn….anh, có nên tuyển một nữ trợ lý gì gì đó không anh, anh xem mấy tên đàn ông thô kệch bọn em, hoàn toàn không làm được mấy việc tỉ mỉ như thế này…”
Cảnh Dực lườm cậu ta, giọng nói lạnh nhạt, “Cô gái nào tình nguyện đến đây?”
Đại Chí lập tức tỉnh ra, “…Cũng phải.”
Đại Hắc vò đầu bức tóc, “Em đâu có ngờ bên ngoài gió lớn vậy…vừa nãy có hơi buồn ngủ, em muốn mở cửa sổ cho thoáng khí, ai ngờ…”
“Muốn thoáng khí không biết đi ra ngoài sao?” Đại Chí phàn nàn, “Cậu làm bừa bộn cậu tự mình thu dọn đi, tôi không làm nữa, đau đầu.”
Đại Hắc vội vàng nhìn sang Cảnh Dực cầu xin giúp đỡ, “Anh…”
Cảnh Dực nhìn đồng hồ đeo tay, “Đi thôi, ăn cơm trước đã, ăn xong rồi hẵng làm sau.”
Trời lạnh, mọi người đều muốn ăn chút gì đó nóng nóng, một tổ ong đi đến quán thịt nướng nổi tiếng nhất trên phố, Cảnh Dực đứng trước cửa tán rỗi với ông chủ, lúc ngẩng đầu vô tình nhìn thấy trong tấm kính thủy tinh trong suốt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-chau/2829069/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.