Edit: Đậu Xanh
Sau khi lái xe quay về, đám người Trang Phong cũng giải tán luôn, Minh Châu ôm laptop đi theo Cảnh Dực lên tầng, trời đã gần trưa, cô muốn đi nấu cơm trước sau đó lái xe đi đón Triệu Đại Lạc và Minh Bảo về đây ăn cơm.
Cô đặt laptop lên ghế sô pha, vừa cởi áo khoác, Cảnh Dực từ trong phòng làm việc đi ra, trên tay cầm theo hòm thuốc đi qua đó, anh hất cằm nói với cô, “Em ngồi đi.”
Minh Châu căng thẳng ngồi xuống ghế, đôi mắt nhìn về phía hòm thuốc, lại trông sang Cảnh Dực, anh tìm một tuýp thuốc mỡ giảm sưng rồi cầm lấy cây tăm bông, vén tóc cô ra sau tai, nhẹ nhàng bôi thuốc lên mặt cô.
Trái tim Minh Châu đập loạn xạ, cô cúi thấp đầu, ánh mắt chỉ nhìn hòm thuốc, nhìn tờ giấy hướng dẫn sử dụng, nhìn tất cả mọi thứ có con chữ, chứ không chịu nhìn mặt của Cảnh Dực.
Nhưng đôi mắt không chịu nghe lời, cô có thể nhìn thấy hàng mi rậm rạp của người đàn ông, sống mũi anh rất cao, mí mắt hơi mỏng, đuôi mắt có một vết sẹo nhỏ mà dài, khiến gương mặt anh tuấn của anh được tôn thêm vài phần khí chất lưu manh.
Anh bôi thuốc xong thì vứt cây tăm bông đi, nói với Minh Châu, “Sau này nếu còn có người dám động vào em, em cứ đến tìm anh.”
Cô ngước khuôn mặt đang thẫn thờ lên nhìn anh, năm dấu tay đỏ rực bên má trắng mịn vô cùng nổi bật, trong đôi mắt xinh đẹp ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-chau/2829035/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.