Edit: Đậu Xanh
Đám người Cảnh Dực đánh bài suốt cả buổi chiều, khi trời sập tối, mẹ của Triệu Đại Chí cầm theo sủi cảo vừa gói xong tới, định luộc cho Cảnh Dực ăn, lại nghe nói Cảnh Dực bị thương, nên thịt thêm một con gà trống và một con gà mái cho anh, bà và Triệu Đại Chí gom hết nồi niêu của nhà mình đến tận công ty.
Minh Châu đang hầm canh xương, nhìn thấy bà ấy cô vội vã lễ phép chào hỏi, sau đó nói thêm một câu chúc mừng năm mới.
Đôi mắt của mẹ Triệu sáng rực lên, bà ấy cười không khép được miệng, “Ơ, sao lại xinh đẹp thế này! Ôi trời ơi, cô bé này cũng quá xinh đẹp rồi đi.”
Từ nhỏ đến lớn Minh Châu luôn được người lớn trong nhà khen, cô mỉm cười giúp mẹ Triệu một tay, rửa sạch nồi niêu rồi nấu nước chuẩn bị luộc sủi cảo.
“Số sủi cảo này cô mới gói hồi chiều, số hôm qua gói cả ngày đã bị đám sói đói kia ăn hết sạch sẽ, haiz, cả ngày mệt muốn chết.” Trong nhà mẹ Triệu đông người, trên có già dưới có trẻ, đa số mấy chị em trong nhà bà ấy chưa lấy chồng, còn có một người anh đã ly hôn đang sống cùng, việc vặt trong nhà làm cả ngày mãi không xong, còn phải bận tâm vì chuyện lấy vợ của Triệu Đại Chí, và chuyện học hành của Triệu Đại Lạc.
Hiếm khi bà ấy gặp được một người xinh đẹp giống như Minh Châu đây, bà ấy kéo tay cô ríu rít luyên thuyên kể rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-chau/2829003/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.