Minh Châu rong chơi, thăm thú chỗ này chỗ kia chán chê hết năm ngày, lại bị xe ngựa nhồi thêm năm ngày đường nữa, cuối cùng cũng đến lãnh địa Nam Phủ, bước chân vào huyện Nghi Xuân.
Nam Quốc chia thành tứ phủ gồm Bắc phủ, Đông phủ, Tây phủ và Nam phủ. Mỗi Phủ gồm 6 huyện. Dưới huyện là cấp thôn – làng. Kinh đô là đơn vị hành chính riêng, không thuộc một Phủ nào.
Huyện Tần Hoài nơi Yến gia cư ngụ thuộc 6 huyện Nam phủ dưới sự quản lý của quan tri phủ Đồng đại nhân.
Dạo một vòng huyện Nghi Xuân, Minh Châu ngạc nhiên khi thấy không khí yên ắng, đường phố vắng đến lạ kỳ. Thậm chí, càng gần nha môn, càng có một cỗ mùi tang thương, ảm đạm, u uất tràn lan trong không khí.
Đến gần nha môn huyện Nghi Xuân mới thấy có người. Thì ra, người dân trong Huyện đang tập trung đông đúc ở trước cửa nha môn, khóc lóc kêu gào. Minh Châu cho xe ngựa dừng lại, ló đầu ra nghe ngóng tình hình.
- Đại nhân! Chỉ trong một đêm đã có hơn mười người chết! 3 đứa con trong nhà của tiểu nhân đã bệnh hết rồi! Mong đại nhân khai ân cứu giúp!
- Đại nhân! Mong đại nhân cứu giúp! Cho phép Lang đại phu mở cửa cứu người!
- Đại nhân! Xin hãy cứu lấy chúng thảo dân!
Có người xông lên đập cửa, có người nằm lăn ra sân ăn vạ, có người chỉ quỳ đó khóc lóc thảm thương.
Qua một hồi, cánh cửa nha môn bỗng mở ra. Một toán quan binh xông ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-chau-ky/2713946/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.