Lúc này đây, mặt mày của họ Thường đã xám như tro tàn. Tuy nhiên, Yến Minh Châu là người có thù phải báo, để bụng vô cùng, lại tiếp tục tấu:
- Đại nhân! Thường đại nhân còn mua chuộc Hà chưởng quầy và Trung chưởng quầy khai khống, vu khống tiểu nữ đầu cơ tích trữ thuốc chữa bệnh.
Lúc dịch bệnh xảy ra, tiểu nữ đã bỏ ra tổng cộng năm mươi ngàn lượng cho năm vị chưởng quầy, bao gồm cả hai vị đang quỳ ở đây, mỗi người mười ngàn lượng để phát thuốc giá rẻ cho dân chúng trong huyện. Ba vị chưởng quỹ còn lai: Tiền chưởng quỹ, Bách chưởng quỹ và Hàn chưởng quỹ đều có thể làm chứng, xin đại nhân cho triệu tập đối chứng!
Còn nữa, xin đại nhân cho gọi người đưa tin của tiểu nữ là Tôn tiểu nhị ở quá trọ Nghi Hành đến làm chứng.
Đồng đại nhân tất nhiên đồng ý.
Chưa đến nửa nén nhang, tất cả đương sự đã tập hợp đầy đủ, đồng loạt quỳ xuống.
- Thảo dân bái kiến Tri phủ đại nhân!
Đồng đại nhân chỉ Minh Châu.
- Nghe ta hỏi, các ngươi có quen mặt vị cô nương này không?
Bốn người đang quỳ dưới đất ngẩng đầu lên, trông thấy Minh Châu, đều đồng thanh đáp có. Hàn chưởng quỹ lên tiếng đầu tiên.
- Khởi bẩm đại nhân, chúng thảo dân đều quen biết cô nương.
- Quen như thế nào?
- Không dám giấu đại nhân, hơn mười ngày trước, chính vị cô nương đây đã tập hợp chúng thảo dân, nghiên cứu phương pháp và toa thuốc chữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-chau-ky/2713938/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.