Tĩnh Thu vẫn là cô nương thích khóc năm nào, mới một lát đã rưng rưng chực khóc.
- Tiểu thư ơi! Từ ngày em theo người, em đã người của tiểu thư! Trên đời này sớm đã không tồn tại Dã Nhi nữa, chỉ còn một đại nha hoàn Tĩnh Thu. Người đã cho em một cuộc đời mới... Thật sự em chưa bao giờ mơ ước điều gì hơn... Bây giờ người lại còn muốn nhận em làm nghĩa muội, em không biết em đã tích được công đức gì nữa. Em...
Nói chưa dứt lời đã khóc không thành tiếng. Mộc Đông quỳ bên cạnh sớm quen, đưa khăn tay cho nàng.
Hạ Quả vẫn là đứa vui vẻ lạc quan nhất, trực tiếp đồng ý.
- Đa tạ tiểu thư! Em rất thích! Sau này em sẽ là muội muội của người rồi! Em vui lắm! Yến Hạ Quả! Thật sự rất hay ạ!
Xuân Hạnh liếc nhìn Mộc Đông, thấy nàng gật nhẹ đầu. Xuân Hạnh đứng lên, đến bên hương án đốt bốn nén hương, chia cho bọn Hạ Quả, rồi quỳ xuống.
Minh Châu mỉm cười, cũng đốt thêm một nén nhang, quỳ xuống bên cạnh họ.
- Kính bái chư vị tổ tông Yến Gia. Điệt nữ Yến Minh Châu, mạo muội xin tổ tông chứng giám, cho con nhận bốn vị cô nương ở đây thành nghĩa muội.
Họ đã cùng con vào sinh ra tử, vì Yến gia mà ra sức làm việc, quả thực vô cùng gian khổ, có người còn chinh chiến sa trường. Tất cả, đều là những tỷ muội quý giá đối với con. Xin chư vị chứng giám, cho phép con ban họ Yến cho các tỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-chau-ky/2713622/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.