Tề Hoành để Cảnh Ý nằm xuống, run rẩy.
"Cảnh Ý! Muội cố gắng một chút!"
Cảnh Ý hấp háy mắt, trong miệng liên tục tuôn ra máu tươi, không thể đáp lại thành lời.
Âu Dương Thành lần đầu ra chiến trường. Suốt từ đầu trận chiến, thiếu niên được giao nhiệm vụ bảo vệ người dân, đôi bàn tay chuyên cầm bút viết binh thư, lần đầu phải cầm gươm chĩa về phía người khác.
Khoảnh khắc nhìn thấy Tề Hoành ôm Cảnh Ý cả người đầy máu đặt xuống, sợi dây bình tĩnh cuối cùng trong lòng của thiếu niên đã đứt.
Nước mắt từ trong hốc mắt liên tục tuôn trào, hắn còn chưa kịp hỏi, đã bị Tề Hoành nắm lại.
Tề Hoành nói với hắn bằng giọng nói nghiêm túc nhất từ trước đến giờ.
"Tiểu Âu Dương! Ta giao Cảnh Ý cho đệ! Đệ phải bảo vệ tốt cho muội ấy! Có hiểu không?"
Âu Dương Thành nhìn ánh mắt của Tề Hoành, bổng dưng bình tĩnh trở lại.
Thiếu niên xiết chặt thanh kiếm trong tay, đáp lại bằng giọng kiên định.
"Ta đã hiểu! Tướng quân xin yên tâm!"
Tề Hoành đưa tay xoa đầu cậu nhóc, mỉm cười, rồi lại lên ngựa, tiến về phía trước.
"Đổng Dĩnh!!! Hôm nay Tề Hoành ta liều mạng với ngươi!!!"
Phía bên ngoài, mưa tên cứ bắn xuống dày đặc, quân Thượng Quan Đình chật vật chống đỡ, không thể tiếp cận cổng thành.
Chợt, nghe tiếng của Tề Hoành gào lên bên trong.
Thượng Quan Đình và Dương Nhạc giật thót.
Tình hình tệ rồi! Cần phải mau chóng tìm cách công thành!
Trong lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-chau-ky/2712707/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.