Liễu yquán không xem bệnh, lầm này nghĩ không biết bao lâu.
Nhìnbài tử treo lên ngoài cửa, hàng xóm láng giềng đều thở dài, không phải không cóđại phu khác, nhưng là, tìm ở chỗ nào được Liễu đại phu như vậy ? Tính nhẫn nạithật tốt, tiểu nhân ốm đau đều cẩn thận hỏi han, tuyệt không qua loa chung chạ,thu phí lại rẻ, còn thường thường đưa dược liệu cho bọn họ.
Ngẫmlại cũng kỳ quái, Liễu y quán mở cửa như vậy, tiền vốn, rốt cuộc là từ đâu màcó ?
“ Uy !” kim chủ nói chuyện, “ Ta tốt xấu cũng là nơicung cấp bạc cho ngươi, có thể thỉnh đại phu đi một chuyến xem bệnh hay không?”
LiễuLục Phi liếc hắn một cái, lúc này nàng lười biếng nằm trên tháp ở phía sauphòng xép dài, mí mắt đều lười nâng, vẫy vẫy tay có lệ nói, “ Bệnh của lãovương gia cũng đã ổn định hơn, đại phu của quý phủ cũng tẫn trách, không cần tahai ba ngày chạy đến.”
“ Chỗ nào không cần phải….”
Bảo Trụbước vào, đánh gãy chuyện bọn họ nói, chỉ thấy trên tay hắn đang cầm cái chénnhỏ nóng hầm hập không biết là thuốc gì, vị thuốc tận trời, mang đến trước mặtLiễu Lục Phi.
LiễuLục Phi vừa thấy, nhíu nhíu mày, mặt lộ vẻ chán ghét, “ Ta không muốn uống.”
“ Đại phu, vẫn là uống mấy ngụm đi, bằng không, sẽkhông thoải mái được mấy ngày đâu.” Bảo Trụ tận tình khuyên bảo.
Nàngkhông cam lòng tiếp nhận. Bảo Trụ lui ra sau vài bước, cùng Nhạn Cận Thầnnghiêng người tựa vào bàn học trao đổi một ánh mắt. Bởi vì bảo vệ cùng một đốitượng, bọn họ trong lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-chau-am-dau/28340/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.