Vào đêm Giao thừa năm đó, vì là lần đoàn tụ đầu tiên sau sáu năm Hướng Phỉ Nhiên ra nước ngoài, nên dưới sự kiên quyết của Hướng Liên Kiều, tất cả mọi người đều tụ họp tại ngôi nhà trên núi để ăn bữa cơm tối cuối năm.
Vợ thứ ba của Hướng Vi Sơn tự nhận mình không có nợ nần gì với Hướng Phỉ Nhiên, nên bình tĩnh dự tiệc, ôm trong lòng cô con gái vừa mới bắt đầu tập nói.
"Con gọi anh trai đi." Cô chọc nhẹ vào má hồng hào của đứa bé.
Đứa trẻ có một người anh trai cùng mẹ khác cha nên đã học được cách phát âm này rồi. Nhìn Hướng Phỉ Nhiên một lúc lâu, cô bé lắp bắp gọi: "Anh... anh."
Cô bé duỗi cánh tay ngắn muốn được bế.
"Ồ, muốn anh trai bế... Phỉ Nhiên, con có muốn bế em không?"
Hướng Phỉ Nhiên duỗi tay ra, đón lấy đứa trẻ từ tay mẹ cô bé.
Vợ của Hướng Vi Sơn tên là Trịnh Áo, đã ổn định sự nghiệp trong giới học thuật Mỹ suốt nhiều năm. Người hướng dẫn của bà ấy và Giáo sư Tryon được coi là đồng môn, trong suốt thời gian Hướng Phỉ Nhiên học tiến sĩ, Trịnh Áo từng thay mặt Hướng Vi Sơn đến thăm anh. Bà ấy là người dễ chịu, chỉ cần Hướng Phỉ Nhiên gọi bà là dì là được.
Đứa trẻ khá nặng, khi được bế, tự động dựa vào vai của Hướng Phỉ Nhiên. Mọi người xung quanh đều ngạc nhiên, vui mừng nói cô bé rất thích anh trai.
Tên gọi ở nhà của cô bé là Thiểm Thiểm và cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-bao-phi-nhien/3713978/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.