Trưa hôm đó, Như Quỳnh trước khi đi học đã nói dối với bác gái là đến nhà bạn thân ngủ qua đêm cùng ôn thi tốt nghiệp. Mẹ cô hôm nọ vừa nhập viện khẩn cấp, hiện tại vẫn nằm trong đó đợi phẫu thuật nên cô quyết định giấu nhẹm đi với bà, coi như không có gì xảy ra. Về phần bác gái, biết Như Quỳnh bấy nhiêu năm đều là đứa trẻ ngoan ngoãn giỏi giang nên bà không mảy may nghi ngờ.
Cô mặc vào bộ đồng phục học sinh quen thuộc, chải tóc thẳng, xõa xuống bên vai, chỉ dùng một chiếc kẹp nhỏ vén tóc mái lòa xòa lên. Ngắm mình trong gương, cô luyến tiếc cho sự thanh khiết sắp mất đi. Nhưng cô không có sự lựa chọn khác.
Cũng từng xem qua một số tiểu thuyết tình cảm của đám bạn, trong đó cũng có trường hợp tương tự của cô. Những thiếu nữ đó vì hoàn cảnh mà phải bán mình nhưng tác giả đều cho họ một cái kết mỹ mãn, nếu không thì cũng tìm được yêu thương. Như Quỳnh không hi vọng mình may mắn như vậy, chỉ cần người đó xong việc trả tiền cho cô, không đem chuyện này phát tán ra, để cô sau này có thể sống yên ổn bình thường là đã mừng lắm rồi.
Lúc đi ra khỏi nhà, đến đầu ngõ thì bất ngờ thấy Quang Triệu đang đạp xe tới, dường như hắn cố tình đến đây chở cô đi học. Như Quỳnh trong lòng cảm kích nhưng không có cách nào tiếp nhận, hơn nữa sau ngày hôm nay càng không có tư cách.
Trong ánh nắng chói chang đầu hè, chàng thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mim-cuoi-doi-em-o-kiep-sau/3216012/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.