Khi trở về phòng đóng cửa chặt lại, trong lòng Như Quỳnh mới tạm an ổn một chút. Ban nãy cũng là cô cố gắng lắm mới giữ được thái độ bình tĩnh, bởi hành động và nụ cười cuồng loạn của Quang Triệu khiến cô cảm thấy rất ghê rợn. Đến lúc nhắm mắt lại, cô vẫn bị muôn vàn ám ảnh đeo bám, những bi kịch đau lòng nhất trong quá khứ lại lần lượt hiện về.
Nhiều năm về trước, hắn còn vì tình cảm dành cho cô mà chở nên bất chấp tất cả, như con thiêu thân lao đầu vào lửa không cần biết đúng sai. Cô hết lòng khuyên giải, từ chối cho đến né tránh nhưng đều không có tác dụng. Cô năm đó luôn muốn trân trọng hắn như một người anh trai, một người bạn… nhưng tình cảm cùng cách thức mà hắn theo đuổi khiến cho cô cảm thấy nặng nề và ngạt thở.
Hồi con nhỏ, cô và hắn chơi với nhau vô tư, nhưng khi lớn lên lại là chuyện khác. Gia đình cô ngày càng sa sút, nợ nần chồng chất, dĩ nhiên người nhà hắn cũng không còn thích cô. Hắn là một người rất tốt, có điều cô và hắn đều có những gánh nặng riêng, hắn không nên suốt ngày vì lo lắng cho cô mà xem nhẹ con đường sự nghiệp của bản thân, cũng bỏ quên công việc của chính gia đình mình.
Thực ra trong quá khứ, đôi khi vì chân tình của hắn, cô cũng thấy cảm động và áy náy trong lòng. Tuy nhiên giữa lúc cô còn muôn vàn lưỡng lự thì biến cố lớn lại xảy ra, cô vì kiếm tiền trả viện phí cho mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mim-cuoi-doi-em-o-kiep-sau/3215984/chuong-22.html