Quang Triệu đưa cô về biệt thự màu trắng của hắn, nghiêm giọng nói:
- Trước khi tôi tra ra chân tướng, cô nhất định không được bỏ trốn.
- Được, tôi không bỏ trốn. Nhưng anh cũng không được cho người theo sau giám sát hay canh chừng tôi. – Như Quỳnh cũng bổ sung điều kiện.
- Được. Đây coi như là cam kết.
Lúc họ bước vào, hàng chục người làm đã đứng ngay ngắn xếp hàng chào đón. Quả nhiên như lão quản gia kia đoán, sớm muộn cũng là cô gái này.
Thức ăn được dọn lên đầy một bàn, ông chủ còn chưa bao giờ đích thân liệt kê ra một thực đơn chi tiết như vậy. Cô gái kia ngày hôm nay không phải người giúp việc, mà có lẽ đã trở thành chủ nhân.
Như Quỳnh lặng lẽ ngồi vào bàn ăn, cúi đầu ăn qua loa một vài thứ. Nãy giờ Quang Triệu vẫn mãi nhìn cô, thỉnh thoảng mới đưa rượu lên môi nhấp một chút. Cảm tưởng chỉ hơi ngẩng đầu lên là chắc chắn sẽ bắt gặp ánh mắt của hắn.
Mà trong đôi mắt của Quang Triệu kia, rõ ràng là đang ưu phiền.
- Tại sao lại làm cho mắt môi thâm xì như vậy? – Hắn bỗng dưng hỏi.
- Để tiện buôn bán, không muốn người ta bắt nạt thì cũng phải tỏ ra lọc lõi một chút. – Cô cũng rất thẳng thừng đáp.
- Nếu không gặp lại tôi chắc cô vui lắm?
- Nếu tôi không xuất hiện chắc anh cũng rất vui vậy…
- Làm cho mặt mũi trở về bình thường đi. – Hắn sau khi hừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mim-cuoi-doi-em-o-kiep-sau/3215971/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.