Mặt trời ngả dần về tây. Ánh chiều tà phủ khắp mặt đất, cũng bao trùm cả cùng thảo nguyên rộng lớn bên dưới núi Âm. Dõi mắt nhìn về nơi xa, tới cuối thảo nguyên, nơi tiếp giáp với đồng bằng phì nhiêu, thấy có một người áo đen đứng trang nghiêm. Bên cạnh hắn là một con ngựa màu đen có hình dáng của giống ngựa ngoại, ngồi trên lưng ngựa là một thiếu nữ.
Người mặc áo đen kia chính là ‘Hoàng đệ’[1] của nước Đại Liêu, Gia Luật Triêu Phong. Thiếu nữ nọ lại là người Hán, phương danh Triển Điệp, là muội muội của Hộ vệ phủ Khai Phong Nam hiệp Triển Chiêu.
Triển Điệp nén nước mắt, run giọng hỏi: “Hoàng đệ điện hạ, lần này ngài thỏa mãn rồi chứ?”
Gia Luật Triêu Phong cười tự giễu, nói: “Hoàng đệ điện hạ gì chứ, chỉ sợ chỉ có nương và đại ca mới thừa nhận thân phận Hoàng đệ của ta. Tiểu Điệp, ta muốn muội gọi ta Diệp đại ca hơn!”
Triển Điệp u uẩn nói: “Muội cũng hi vọng ngài còn là Diệp đại ca của muội, đáng tiếc không phải. Ngài là Hoàng đệ Khiết Đan, là kẻ cầm đầu khiến cho Đại Tống đại loạn.”
Gia Luật Triêu Phong nói: “Ta cũng không muốn. Mặc dù ta đã hoàn thành nhiệm vụ đại ca giao phó, nhưng lại có lỗi với hai vị bằng hữu tri kỷ. Nhưng, cũng may, muội đã đồng ý bên ta cả đời.”
Triển Điệp nói: “Muội biết mình không nên đi theo ngài, muội làm vậy thật có lỗi với ca ca và Bạch đại ca. Nhưng… muội không khống chế được tình cảm của mình. Ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-thu-mau-nhuom-ta-duong/3088594/chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.