Nhìn vẻ mặt Giang Ninh, Bạch Ngọc Đường biết rằng bà đã gần như tin tưởng, bởi vậy được một tấc lại muốn tiến một thước đứng lên, tự tin chỉ vào bụng mình, nói: “ Mẹ, mẹ thử đánh vào đây đi, đánh chết cháu của mẹ đi! Rồi mẹ sẽ biết con có gạt hay mẹ không!”
Giang Ninh hết sức choáng váng, lắp bắp phun ra vài tiếng: “Ngươi… Ngươi sao vậy…. Chẳng lẽ… Ngươi… Không thể….” Đứa nhỏ này do mình một tay nuôi lớn, trên người y có cái gì không có cái gì bà là người biết rõ nhất! Làm sao bà lại không hiểu tiểu tử này nào có thứ để mang thai, y chỉ có thứ để người khác sinh con cho mình mà thôi!
Bạch Ngọc Đường nhẹ nhàng trả lời: “Sao lại không có khả năng? Chẳng phải khi xưa đại tẩu cũng không thể hoài thai, giờ đã sinh ra Trân Nhi còn gì.” Giọng điệu tựa hồ đang nói không phải hiện tại con cũng đi cùng một đường đó sao.
“Nhưng đại tẩu ngươi là nữ nhân!” Đâu thể đánh đồng hai người được chứ. Có điều Giang Ninh cũng là nhân vật từng trải, mặc dù chuyện này cực kì khó tin, đến tận lúc này bà vẫn vô pháp lí giải ngọn nguồn trong đó, song bà nhanh chóng bình tĩnh trở lại, tiểu tử này có muốn dối gạt lão nương, cũng sẽ không dám bịa ra câu chuyện hoang đường đến thế.
“Con trai của mẹ không hề nói dối, nếu mẹ không tin con đành chịu vậy.” Kì thật, việc này ngay cả Bạch Ngọc Đường cũng thấy khó có thể tin, chính là chuyện khó tin đó đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-thu-du-tu-thanh-thuyet/2374871/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.