Sáng sớm hôm nay, Khai Phong Phủ nghênh đón một vị khách quý. Thái tử đương triều.
Tiểu Thái tử từ nhỏ lớn lên trong dân gian, đến giờ vẫn không quen với những lễ nghi phiền phức trong cung, hơn nữa người của Khai Phong Phủ có ân cứu mạng với nó, nên nó vẫn mang trong lòng một niềm cảm kích đối với nơi này. Không định ra vẻ Thái tử ở đây, bởi vậy nó chỉ dẫn theo hai tiểu thái giám, thay đổi thường phục, hệt như dân chúng bình thường cung kính gõ cửa, nói với nha dịch canh cửa rằng mình tới đây tế bái Triển Chiêu.
Nghe nói đầu thất của Triển Chiêu đã qua, linh đường đã hạ, nó ở trong này xem như quen thuộc, cũng không cần người dẫn đường, đi thẳng về phòng Triển Chiêu.
Nha dịch kia thấy nó chỉ là đứa nhỏ, lại tự nhận được đường đi, nghĩ rằng đó là đệ tử cũ của Triển Chiêu nên không chú ý quá nhiều, huống hồ từ sau khi trụ cột Khai Phong Phủ mất đi, trọng trách của mọi người trong phủ nặng nề hơn hẳn, cả ngày công vụ bận rộn, hầu như không còn thời gian nhàn rỗi tiếp đãi nó, bèn để nó tùy ý đi đâu thì đi.
Tiểu hài tử vốn tính nóng nảy, đến Khai Phong Phủ chỉ hận không thể lập tức nhìn thấy bài vị Triển Chiêu. Thái tử mặc kệ hai tùy tùng vọt lên phía trước, hai tiểu thái giám vừa lật đật chạy phía sau, vừa lo lắng gọi với theo: “Tiểu, tiểu chủ tử, ngài chạy chậm một chút, cẩn thận vấp ngã.”
Tiểu thái tử bưng tai như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-thu-du-tu-thanh-thuyet/2374786/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.