Đại kết cục
Trong phòng Triển Chiêu.
“Ngọc Đường, lần này ngươi đánh đã nghiền rồi chứ?” Triển Chiêu ngồi xổm, gắt gao ôm giữ Bạch Ngọc Đường đã bị mình đánh ngã, hai má dán vào gáy y, nhè nhẹ cọ xát.
Thời gian Bạch Ngọc Đường mang thai, thân thể không được điều dưỡng chu đáo, bởi lúc mang thai cơ thể sưng phù nên mới tương đối mập mạp, hiện giờ đứa nhỏ chào đời, vết phù trên người dần dần rút đi, thân hình gầy hơn lúc trước rất nhiều, Triển Chiêu ôm thắt lưng nhỏ đi một vòng của y, cõi lòng hơi hơi nhói đau.
Nhưng Bạch Ngọc Đường đâu chịu ngoan ngoãn ngồi yên, không ngừng giãy giụa phản kháng: “Mèo thối. Buông ra.” Tiếc rằng thân thể dẫu đã khôi phục như cũ, song hơn nửa năm chưa động tới võ công, thể lực không bằng lúc trước, trải qua một phen đánh đấm, y đã kiệt sức từ lâu, đâu còn xứng là đối thủ của mèo con thân thể khỏe mạnh.
Triển Chiêu ôm siết Bạch Ngọc Đường, không dám nơi lỏng dù chỉ một chút, ở phía sau y kiên định nói, tựa như đang lập lời thề: “Ta không buông. Đời này ta sẽ không buông ngươi ra lần nữa.”
Bạch Ngọc Đường nghe hắn nói vậy, tâm tư không khỏi ấm áp, quên cả giãy dụa, song sự hài lòng vẫn giấu trong nét ngượng ngùng, bĩu môi nói: “Vậy ngươi nói xem? Rốt cuộc ngươi coi gia gia ta là hạng người nào?”
“Triển Chiêu tất nhiên xem ngươi như là…” Triển Chiêu ngập ngừng một thoáng, sau khi đè thấp thanh âm, đôi môi kề sát vành tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-thu-du-tu-thanh-thuyet/2374728/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.