Sáng sớm ngày hôm sau, Công Tôn Sách mang theo gương mặt với hai vết thâm lớn ở mắt, kích động phá cửa mà vào.
“ Triển hộ vệ! Bạch thiếu hiệp! Ta tìm được rồi! Thực khó trách lúc trước tại sao ta nghĩ không ra, có loại cách nào dùng châm pháp hại người! Nguyên lai này châm pháp căn bản không ở đi ác châm pháp trung, mà là ở bổ châm trung! Các ngươi xem này, trên sách có ghi lại…” ( Lee: Ta bó chíu với cái vụ châm cứu này >.<)
Đang ở trên giường hống tiểu bạch thử vui vẻ. Thì nghe đông một tiếng Công Tôn Sách mở cửa tiến vào, Triển Chiêu cuống quýt vộ vã đứng lên, vẻ mặt đỏ bừng nhìn chằm chằm Công Tôn Sách … Chỉ tiếc là Công Tôn tiên sinh đã bỏ lỡ màn này, vì ngài vẫn còn đang mải …
“ Các ngươi xem a! Nghịch huyết đi chi, phi giai ác cũng ; Thuận huyết đi chi, phi giai thiện cũng. Thiên địa tạo hóa, âm dương tương khắc, nãi vì bổ chi …” ( lee: Chợn mắt … ngất ~)
“ Công Tôn… tiên sinh!”. Nếu hắn không phải Công Tôn tiên sinh, Triển Chiêu thật muốn … “ Có gì tiến triển, thỉnh tức tốc nói đi! Triển Chiêu chính là thô nhân, nghe không hiểu! “.
Con mèo nóng nảy, con chuột nằm trên giường thì tâm trạng lại cực kì vui vẻ mà cười cười, cười đến lúc trên mặt con mèo là một mảnh đỏ thẫm. Này nếu con chuột mà nhìn được, thì hẳn đã thấy ánh mắt kia đang nhìn y trừng trừng.
Công Tôn Sách nghe hắn nói vậy thì như ngẩn ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-thu-chap-tu-chi-thu/27041/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.