Có đôi lúc Âu Dương Hạo Nhiên cũng bị sốt, nhưng anh ở một mình quen rồi, hơn nữa bình thường công việc bề bộn, bị chút bệnh xoàng thế anh sẽ không tới bệnh viện làm gì, thời gian dài tất nhiên là tự nhiên tổng kết thành một số cách đối phó với chứng cảm mạo này. Tuy nhiên, cách đó cũng chỉ dùng trên người anh thôi, không biết có thích hợp với thiếu niên có cá tính giống mèo này không.
Vương Miêu bị Âu Dương ôm lên giường, quấn chăn thật chặt. Đến khi nghe thấy tiếng Âu Dương kéo ngăn tủ ở đầu giường ra, cậu tò mò, thò đầu ra nhìn, lập tức trông thấy một đống đồ vật đầy màu sắc rực rỡ nằm trong đó.
Trị cảm mạo phát sốt, ho khan đau họng, viêm mũi chảy nước, mỗi thứ Âu Dương đều lấy một hộp. Do sợ Vương Miêu có thể mẫn cảm với những thứ này, anh lại xem bảng hướng dẫn sử sụng một lần.
"Vương Miêu, ngồi dậy uống thuốc đi!"
Bên tai Vương Miêu đều là tiếng viên thuốc bị lấy ra, nhưng cậu vẫn không có bất kỳ một phản ứng nào, tiếp tục nằm ngay đơ trên giường.
Âu Dương chợt nhớ là trước đây mỗi lần cho anh uống thuốc, anh hai anh đều phải dỗ dành một trận, vì thế cũng kiên nhẫn nói thêm: "Ngoan nha, uống thuốc đi!"
Lần này Vương Miêu hơi giật giật mí mắt.
Âu Dương quyết định không buông tha, kéo mạnh Vương Miêu ra khỏi chăn, để cậu tựa lên đầu vai mình.
Trước giờ Vương Miêu có từng uống thuốc gì đâu, mỗi lần ngã bị thương chỉ cần liếm liếm sẽ khỏi, bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-tam-nan-trac/33861/chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.