Cô ngỡ mình nghe nhầm, nhưng trẻ con không biết nói dối, nó gọi cô bằng mẹ là có ý gì? Hay là thân thể này có nhận con nuôi ở đâu nhỉ?
Nghĩ vậy cô liền hỏi thằng bé: "Cha mẹ con đâu?"
Khó hiểu thật đấy, phải tìm cha mẹ nó hỏi cho rõ mới được. Sẵn tiện hỏi đầu đuôi câu chuyện sao cô lại ở đây.
"Cha con đang luyện võ ngoài sân."
Rồi nó dẫn cô đi tới chỗ cha nó. Một người đàn ông dáng người cao ráo, khuôn mặt sáng sủa, động tác múa kiếm nhanh thoăn thoắt, thuần thục và dẻo dai.
"Trần Long?"
Khao Miêu đã nhận ra người này, chính là cậu cả nhà họ Trần, người mà ngày hôm qua đối đầu với bà lớn ở Nguyệt Quế Lầu. Nhưng quan hệ giữa hai nhà Hà, Trần như nước với lửa, không lẽ Trần Long đã bắt cô để uy hiếp nhà họ Hà?
Không đúng, A Phủ và cô đối với người nhà họ Hà như cái gai trong mắt, sống chết của cô có là gì với họ đâu. Người như Trần Long sẽ không đần độn đến mức bắt cóc một người vô giá trị như cô.
Nghe tiếng cô gọi, Trần Long lập tức dừng động tác, tiến thẳng tới chỗ cô, không chút do dự ôm cô vào lòng.
"Gì vậy? Anh điên à?"
Khao Miêu giãy lên như điện giật, đẩy Trần Long ra, không quên vung ra một cái tát chói tai. Trần Long đưa tay lên ôm mặt, hắn dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn cô:
"Miêu, em sao vậy? Có phải em trách anh chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-phu/3003262/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.