“Ừ thì…”
Chuyện cô dụ bà lớn sập bẫy là chuyện ân oán nội bộ trong nhà họ Hà, đáng lý không nên kể với người ngoài. Nhưng A Phủ đã đồng ý điều kiện, cùng Trần Long đánh bại hai nhà Hà, Văn, kể cho hắn nghe cũng được vậy.
“Thì tôi chỉ báo quan phủ đi bắt kẻ xấu ở Nguyệt Quế Lầu thôi.”
Trần Long nhìn cô sâu xa nói: “Em có thể nói với anh một tiếng mà.”
Hắn vừa dứt lời, thằng hầu đang đánh xe ngựa bên ngoài liền nói chen vào:
“Lão gia nhà con giữ chức Đại lý tự khánh, cô nói với cậu con một tiếng không phải nhanh hơn sao?”
Khao Miêu kinh ngạc trợn tròn mắt, bởi cô luôn mang tâm lý tránh né Trần Long, nên nào có rảnh để tâm tìm hiểu nhà họ Trần nắm giữ những chức quan gì trong triều. Cô chỉ biết nhà họ là một trong tứ đại gia tộc ở kinh thành, cùng với ba nhà họ Hà, Văn, Vũ thôi.
Đại lý tự khánh là chức trưởng quan của Đại lý tự, là cơ quan phụ trách hình án. Chuyện của bà lớn liên quan đến bao nhiêu mạng người, vụ này sẽ xếp vào hình án. Cô có đi báo quan phủ thì vụ này sau đó cũng được trình lên Đại lý tự.
Rốt cuộc vẫn dính dáng đến Trần Long, Khao Miêu ngồi nhấp nhổm không được thoải mái. Sao cô cứ có cảm giác đôi mắt của ai đó đang ở quanh đây nhìn chằm chằm cô, không cho cô dây dưa với người đàn ông khác.
“Bờm, qua đây cha ôm một chút nào.”
Thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-phu/3003226/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.