Cho nên cô ta mới phải cực khổ đi kiếm bức chân dung của Nam Viễn Vương xem mặt ngang mũi dọc ra sao. Vừa mở ra xem Lan La đã há hốc miệng sửng sốt. Người đàn ông này cô ta nhất định phải có được.
Đầu óc mê muội của cô ta lại mong cho Lan Xang thua để được sang Đại Việt gả cho Nam Viễn Vương.
Nghĩ đến Khao Miêu - người cô ta căm hận thấu xương lại là người Nam Viễn Vương yêu thương, Lan La tức đến méo cả mặt. Cô ta lại lôi con hình nhân ra điên cuồng đâm khắp người nó.
“Thứ ngải Xiêm này nghe nói ghê gớm lắm nhưng thuộc hạ thấy cũng bình thường. Tai mắt của ta báo rằng Khao Miêu vẫn khoẻ mạnh như người thường, chẳng đau đớn gì cả.”
“Sao lại thế được?” - Lan La tức giận trừng mắt.
“Chẳng lẽ nó đã giải được ngải? Ghét thật, sao con này mạng lớn vậy chứ!”
Bao nhiêu lần truy sát Khao Miêu không lần nào thành công, cô ta sắp mất kiên nhẫn đến phát điên.
“Sao dạo này ít nhận được tin từ Trần Long thế?”
“Nghe nói hắn bị tước quan, tin tức nghe ngóng được cũng ít hơn.”
Vũ Nguyệt ch.ết, cha mẹ Trần Long lại tìm mối hôn sự khác cho hắn. Hắn không muốn, cả ngày uống rượu mua say, bỏ bê công việc, nên bị tước quan.
“Tên vô dụng này!”
Lan La lên tiếng mắng chửi, cô ta ném phắt con hình nhân xuống đất, hung hăng giẫm đạp giày xéo nó: “Thứ vô dụng này giờ còn có tác dụng gì nữa! Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-phu/3003163/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.