"Được, ta biết rồi."
A Phủ rơi vào trầm tư, thật may người gánh là cậu, không phải Khao Miêu hay người vô tội nào khác.
"Lão thầy Xiêm nói, không giải ngải được thì chúng ta giành lại thứ đồ mà thứ phi dùng để chơi ngải vương phi, vương phi sẽ không bị ngải hành nữa."
A Phủ cầm con hình nhân quấn chín sợi tóc của Lan La lên quan sát: "Có phải thứ đồ đó là chín sợi tóc của Khao Miêu không?"
"Không hẳn là tóc, mà tuỳ thầy tuỳ phép có thể dùng tóc, móng tay, các đồ dùng người bị hại hay dùng như khăn tay, trang sức."
A Phủ bèn đi đến Lan viện, thấy Lan La đang nằm trên giường yếu ớt. Sắc mặt cô ta trắng bệch, còn không có ai chăm sóc nên càng thảm hại hơn.
"Vương... vương gia! Không phải thiếp chơi ngải vương phi mà! Sao ngài nỡ chơi ngải với thiếp chứ? Cầu xin ngài, phải làm sao ngài mới chịu tha cho thiếp đây?"
Lan La từ trên giường bổ nhào xuống đất, để lộ ra tấm nệm nhăn nhúm, giữa nệm có mấy giọt máu đỏ tươi. A Phủ nhìn thấy mấy giọt máu đó, im lặng không nói gì. Lan La hốt hoảng che mấy giọt máu lại, tái mặt giải thích: "Là... là thiếp đang đến kỳ kinh nguyệt, mấy ngày nay không có ai dọn dẹp, vương gia đừng để ý!"
Là tên khốn đêm đó xông vào cướp đi lần đầu của cô ta! Không có ai cản lại, bản thân cô ta bị ngải hành đau yếu, nào có sức kháng cự lại được tên khốn kia!
"Muốn ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-phu/3003128/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.