"Ăn đi các con ngoan của ta! Ăn thật ngon rồi kiếm thật nhiều tiền về cho ta nhé! Há há há..."
Bầy tiểu quỷ xúm xít ăn, chúng ào ào reo lên vui sướng. Trong một góc, mợ hai đứng đó đỏ ngầu mắt nhìn đám tiểu quỷ ăn, đứa con của mợ ta không có trong đám tiểu quỷ này.
Cô ba nhìn ra mợ hai đang nghĩ gì, liền nói: "Không phải ngóng, con của chị đang nhận người khác làm mẹ rồi."
Mợ hai run lên, mắt đỏ quạch hàng lệ máu: "Không thể nào!"
Cô ba cười độc địa nói: "Tôi không hiểu sao con chị lại đi nhận Khao Miêu làm mẹ, nhưng sự thật đúng là như thế."
Cô ta nói lấp lửng rồi bỏ đi, khiến mợ hai nóng ruột phát điên. Còn Khao Miêu, cô đã nhận được câu trả lời của Đoàn Nghị: mợ hai đang ở dưới hầm của phòng thờ, nhưng dưới đó có hồn ma của bà lớn nữa, cô không nên xuống đó.
Khao Miêu rất muốn xuống đó nhưng lại ngập ngừng lo sợ. Bà lớn khi còn sống gây bao ác nghiệp, đã hoá quỷ cũng nên. Bà ta hận cô và A Phủ nhất, nếu thấy mặt cô không chừng xé xác cô thành ngàn mảnh.
Thuốc của cô ba đã chế xong, cô cùng Đoàn Nghị sắc thuốc đưa cho cô ba uống. Cô ta cầm bát thuốc lên mũi ngửi, toan đưa lên miệng uống thì chợt dừng lại, trước sự căng thẳng của hai thầy trò Khao Miêu.
"Khao Miêu, chị uống hết một bát thuốc này cho tôi. Ai biết các người có cho tôi uống thứ độc hại gì không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-phu/3000895/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.