Nội thất trong phòng chủ yếu là đồ gỗ mun, phong cách trang hoàng rộng lớn và sang trọng, trần nhà cao, diện tích rộng rãi, tạo cho người ta một cảm giác áp bức mạnh mẽ.
Dụ Hữu đi theo Giang Tuân Chu ngồi xuống ghế sofa, quản gia mang hộp t.h.u.ố.c đến, nhắc nhở ông nội Giang uống thuốc.
Giang Tuân Chu không nói tiếng nào đứng lên, nhận lấy dụng cụ đo huyết áp từ tay quản gia, vén tay áo ông nội lên, động tác thuần thục giúp ông cố định trên cánh tay.
Cánh tay của ông gầy guộc, nhăn nheo, làn da sạm màu, lấm tấm vài đốm đen.
Máy móc hoạt động phát ra tiếng, rất nhanh đã báo hoàn thành đo lường. Giang Tuân Chu liếc nhìn các số liệu trên màn hình, môi mỏng mím lại: “Huyết áp hơi cao, gần đây ông có uống t.h.u.ố.c đúng giờ không?”
“Có uống chứ, mỗi ngày uống t.h.u.ố.c còn nhiều hơn ăn cơm, bữa nào cũng không thiếu.”
Ông nội Giang chậm rãi cảm thán: “Hồi nhỏ con sức khỏe không tốt, được đưa đến chỗ ta tĩnh dưỡng. Khi đó mỗi sáng, con cũng giúp ta đo huyết áp, giục ta uống t.h.u.ố.c như thế này.”
Quản gia đã theo ông nội Giang nhiều năm, coi như là nhìn Giang Tuân Chu lớn lên, cười nói: “Thiếu gia Tuân Chu từ nhỏ đã đặc biệt hợp tính với lão gia. Hồi đó chúng tôi cũng không dám giục người uống thuốc, chỉ có thiếu gia Tuân Chu mới có gan quản người.”
Ông nội Giang nuốt một đống t.h.u.ố.c viên và viên nang, rồi bảo quản gia chuẩn bị cho Dụ Hữu một ấm trà chanh dây, vui vẻ nói: “Trên núi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-mieu-omega-xuyen-den-the-gioi-binh-thuong/4941035/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.