Vạn trợ lý ngồi ở ghế phó lái, tinh thần phấn chấn và lấy lại phong thái tinh anh như ngày thường. Vừa báo cáo công việc được vài câu, anh đã bị Giang Tuân Chu ngắt lời.
“Về rồi nói.”
Giọng nói trầm thấp của Giang Tuân Chu khiến Vạn trợ lý đành nuốt những lời còn lại vào bụng. Anh đ.á.n.h bạo liếc nhìn qua gương chiếu hậu. Dụ Hữu vẫn còn nằm trong lòng Giang Tuân Chu mà ngủ say, ánh sáng lướt qua gương mặt cậu. Lông mi đen dày như cánh bướm khẽ rủ xuống, sắc mặt cậu hồng hào và đôi môi xinh xắn vẫn còn vương những vết răng mờ nhạt. Những ngón tay thon dài, trắng muốt của cậu khẽ nắm lấy vạt áo sơ mi của Giang Tuân Chu. Sau những chuyện vừa xảy ra ở cửa, cậu vẫn ngủ ngon lành, đủ thấy Dụ Hữu ngủ say đến mức nào.
Giang Tuân Chu bỗng nhiên ngước mắt lên. Tim Vạn trợ lý nhảy thót một cái, vội vàng thu hồi ánh mắt và nhìn thẳng về phía trước, không dám nhúc nhích.
Căn hộ của Dụ Hữu đã bị lộ địa chỉ, nên không thể quay về. Chiếc xe thẳng tiến đến khu biệt thự của Giang Tuân Chu, nơi an ninh cực kỳ nghiêm ngặt, đến một con ruồi hay con muỗi cũng khó lọt vào, chứ đừng nói là giới truyền thông.
Khi sắp đến nơi, Dụ Hữu khẽ rung hàng mi dài, ý thức dần dần trở lại. Ký ức về ba ngày ba đêm triền miên vẫn còn ảnh hưởng đến cậu. Dù chưa hoàn toàn tỉnh táo, cậu đã theo bản năng ngẩng mặt lên, chóp mũi nhỏ nhắn chạm vào cổ Giang Tuân Chu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-mieu-omega-xuyen-den-the-gioi-binh-thuong/4805018/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.