Thạch Tam Lâm vốn đã chuẩn bị tinh thần Dụ Hữu sẽ bị mắng, anh đã sẵn sàng tiến lên kéo cậu, cúi đầu điên cuồng xin lỗi. Không ngờ mọi chuyện lại trôi chảy đến thế.
Thời gian gấp gáp, đạo diễn chỉ yêu cầu diễn tập một lần vị trí rồi bắt đầu quay ngay lập tức. Trong vai một người thầm yêu, Dụ Hữu mang sữa dâu đến cổ vũ cho nữ chính sau khi cô làm bài kiểm tra không tốt, biểu cảm ngượng ngùng và ngây thơ, khiến người xem cảm thấy xao xuyến. Hai câu thoại cậu nói có hơi căng thẳng, nhưng sự căng thẳng này lại càng phù hợp với nhân vật.
Để tiết kiệm kinh phí, đoàn phim không quay theo trình tự cốt truyện mà tập trung quay các cảnh có cùng bối cảnh. Dụ Hữu còn phải đóng vai nền trong vài cảnh nữa, không có lời thoại, máy quay không tập trung vào cậu. Tuy nhiên, cậu vẫn luôn ở trong vai diễn từ đầu đến cuối, hóa thân thành một người thầm yêu âm thầm trong một góc nhỏ không ai hay biết.
Khi xem lại cảnh quay trên màn hình lớn, đạo diễn tập trung sự chú ý vào tương tác của các nhân vật chính. Anh ta trao đổi với phó đạo diễn vài câu về hiệu quả của cảnh quay, rồi khi xem lại lần thứ hai, mới vì câu nói lúc trước của Giang Tuân Chu mà để mắt đến Dụ Hữu.
Đạo diễn gọi Dụ Hữu đến, vẻ mặt ôn hòa hỏi: "Cậu tốt nghiệp trường nào vậy?"
Dụ Hữu nhớ lại trường của nguyên chủ, nói: "Trường F, em là sinh viên năm 3, giờ không còn nhiều tiết học nữa."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-mieu-omega-xuyen-den-the-gioi-binh-thuong/4805015/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.