So sánh với góc nhìn khác mà nói,
Anh ấy đối với tối... hẳn có chút đặc biệt như vậy đi.
Ít nhất, so sánh với Triệu Cần mà nói.
Anh ấy đối tôi, nhất định là đặc biệt.
—— trích từ nhật kí của Vu Miểu Miểu
Sáng sớm, mặt trời vẫn tỏa sáng rực rỡ như mọi khi, chỉ là trong gió để lộ chút mát mẻ. Vu Miểu Miểu cưỡi xe đạp trên đường đến trường. Cô ngáp một cái, bộ dáng vẫn còn buồn ngủ.
Tới cổng trường học, cô ổn định dừng xe lại, trước mặt gặp được Hạ Thư Tuệ cùng Tiêu Lộ.
Tiêu Lộ thấy cô, nhanh nhanh phất tay, Vu Miểu Miểu cười cười, dắt xe đạp bước nhanh đến, nghe được các cô đang thảo luận về kỳ thi giữa kỳ.
Hạ Thư Tuệ cầm trên tay một hộp sữa dành cho bữa sáng* tiện tay cắm ống hút: "Lần này đề thi Toán khó thật, hai bài cuối cùng mình cũng không nắm chắc lắm."
(giống kiểu sữa ngũ cốc bên mình, mà bên họ để tên là 早餐奶)
"Tớ cũng vậy, hơn nữa mấy câu trắc nghiệm phía trước tỡ cũng chọn sai một câu rồi." Tiêu Lộ đáp lại bằng tiếng thở dài.
Đề thi Toán lần này rất khó sao?
Vu Miểu Miểu có chút nghẹn, đây rõ ràng là lần mà cô cảm thấy mình thi tốt nhất...
Chắc không phải là cô suy nghĩ viễn vông chứ?
Tiêu Lộ thấy cô không nói lời nào, quay đầu hỏi: "Miểu Miểu, lần này cậu thi giữa kỳ thế nào? Hôm nay sẽ có thành tích, tớ lo lắng quá."
"Tớ cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-mieu-khong-hen/2669372/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.