Nếu như ban đầu Tử Hữu chỉ nghĩ rằng, công quan chính là loại người mặc âu phục thẳng thớm ngồi trò chuyện đơn thuần cùng mấy vị tỷ tỷ, thì hiện tại, cậu hoàn toàn không nói nên được lời nào.
“Này là người mới sao?”
“Oa! Thật dễ thương nga~!”
“Da dẻ thật mượt mà nha!”
“Ở đâu ở đâu? Oa! Thật muốn nựng nựng nha!”
Chuyện là, vừa cùng Alice bước chân vào câu lạc bộ ban đêm, Tử Hữu đã bị vây quanh bởi một bầy nữ nhân, một đống bàn tay đeo đầy trang sức không ngừng nựng nựng trên gương mặt, có người còn to gan sờ sờ khuôn ngực, đủ loại gương mặt xinh đẹp như có như không ẩn hiện trước mắt…
Tử Hữu cảm thấy trong đầu thật choáng váng, chỉ có thể đưa mắt nhìn sang Alice cầu cứu.
“Vị tiểu thư xinh đẹp!”
Alice bình thường trong mắt Tử Hữu vẫn là môt bộ dáng lạnh lùng, hiện tại đột nhiên như biến thành con người khác. Da dẻ y vốn trắng nõn, đôi gò má nhu hòa, mặt mày loan loan, thần thái tươi mới như gió xuân thoáng qua cây (nguyên văn: mộc xuân phong bàn),thoạt nhìn rất ôn hòa cùng lịch sự.
“Đứa trẻ này ngày hôm nay là lần đầu tiên đến, có thể nhượng cho chúng tôi đi báo danh trước được không?”
Tử Hữu kinh ngạc đến trừng lớn đôi mắt, khuôn mặt lãnh đạm trước kia lúc này nở nụ cười, nhìn qua thật hấp dẫn. Nhưng cũng rất đẹp, hệt như một thiên sứ có quầng sáng bao quanh.
Ngườ phụ nữ kia nghe Alice nói, vội vàng né
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-me-tran-tuyen-lien-manh/1924756/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.