Tử Hữu kinh ngạc như vậy, không phải là không có đạo lý.
Đứng kế bên ký giả của tạp chí địa phương là một nam một nữ. Người nam cao gần 1m9, người nữ cũng khoảng 1m7 hơn. Hai người mặc một thân y phục cao cấp, vóc người khỏe khoắn thon dài, thoạt nhìn giống như người mẫu hay thấy trên tivi.
Người nam mặc một bộ tây trang màu trắng, tây trang bó sát người, tôn lên vòng eo, thoạt nhìn cả người lo lớn cao ngất, mặt mày cũng hết sức tuấn lãng, mày kiếm mắt sắc, ánh mắt bén nhọn, đuôi mắt hơi xếch, mang theo vài phần tà khí.
Mà người nữ kia thì mặc một bộ đầm ngắn màu trắng, thiết kế không tay, để lộ bờ vai thon gọn, xương cốt nhỏ nhắn tinh tế, bộ ngực đẫy đà theo mỗi lần hô hấp cứ như muốn chọc mù mắt người khác. Người nữ có đường nét của một mỹ nữ cổ điển, mặt trái xoan, mày liễu nhàn nhạt, mắt hạnh, thoạt nhìn thì khả ái, nhưng sắc mặt lộ vẻ lạnh lùng, tổng thể nhìn lại liền thấy có phần lãnh đạm cùng thanh lịch.
Hai người này đứng chung một chỗ, không cần nói có bao nhiêu xứng đôi. Trong tay người nữ còn cầm một bó hoa tươi, tóc đen búi gọn, trên đỉnh đầu cài một mảnh vải voan trắng thả dài chạm đất.
“Đây là chụp ảnh cưới?” Tử Hữu há miệng, ngạc nhiên mà quan sát hai người.
Lâm Soái nghiêng đầu nhìn Tử Hữu một cái, nhẫn cười, “Tạp chí người mẫu cái gì cũng có thể chụp, đây chỉ là chụp ảnh quảng cáo cho trang phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-me-tran-tuyen-lien-manh/1924718/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.