Tử Hữu vừa nói xong, tất cả mọi người đều sửng sốt, sau đó Lam Sinh kịp phản ứng lại, gật đầu.
“Đúng là có điểm liên hệ vi diệu.”
Tây Nguyên cũng nhíu mày, tinh tế hồi tưởng lại từng chi tiết nhỏ liên quan đến người đàn ông kia, chỉ là gã vô cùng thần bí, sự tình y biết cũng không nhiều.
“Gã trước mặt Lâm Thiên Lan cũng mặc áo choàng.” Lam Sinh hỏi Tây Nguyên, “Còn người cậu gặp thì sao, có cảm thấy có điểm gì giống nhau không?”
“Người kia không có mặc áo choàng trước mặt tôi.” Tây Nguyên lắc đầu, “Hắn chưa từng nói tên cho tôi biết, mỗi lần tôi gặp phải chuyện gì, hắn mới xuất hiện, sau đó lại biến mất.” Dừng lại một chút, Tây Nguyên lại nói, “Người đàn ông kia rất gầy yếu, lại đơn bạc, nhiều lần hắn tới gặp tôi, đều chỉ mặc một cái áo khoác dài màu xám, tướng mạo có chút âm trầm, dưới cằm rất nhọn…”
Tây Nguyên cẩn thận suy nghĩ một chút, cuối cùng lắc đầu, “Chuyện tôi biết cũng chỉ có vậy.”
Lam Sinh gõ xong bàn phím, gật gật đầu, quay đầu nhìn Miêu Thảo, “Đơn bạc giống như Miêu Thảo vậy sao?”
“Không giống nhau lắm.” Tây Nguyên nhìn chằm chằm Miêu Thảo đánh giá một lúc. “Người kia tuy rất gầy, nhưng không gầy yếu giống Miêu Thảo. Miêu Thảo tuy rằng gầy, nhưng rất có tinh thần, mà người kia lại cho cảm giác ốm yếu trời sinh.”
“Đây đâu giống cùng một người?” Alice có chút nghi ngờ, “Nếu như vừa gầy vừa ốm yếu, sao có thể đả thương nhiều người như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-me-tran-tuyen-lien-manh/1924682/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.