Mao Tiểu Mễ ôm hai chân ngồi ở một góc sáng sủa trong công viên, đôi mắt mèo tuôn ra từng giọt từng giọt nước mắt thật to, theo hai gò má chảy xuống dưới.
Nó cúi đầu yên lặng khóc, cơ thể nhịn không được run lên từng đợt, hai tay không rảnh rỗi mà vặt cỏ dại ở cạnh chỗ ngồi, cái vẻ này với kiểu một con mèo nhỏ đang tức giận, giơ móng vuốt cào cào cỏ có bao nhiêu là giống nhau.
“Loài người xấu xa, loài người thối nát, loài người đại xấu xa, loài người đại thối nát……” Mao Tiểu Mễ vừa thấp giọng chửi rủa, vừa khóc nấc, có phần thở không thông.
Chuyện tốt này đều do con người xấu xa, tồi tệ mà ra cả!!! Nhớ lại những chuyện đã gặp phải đêm qua, nó lại không thể nào ngừng khóc được….
Nó sáng sớm đã xuất phát từ ngọn núi mà yêu tộc sống, đi miết ba ngày mới đến được thế giới loài người. Lúc vào đến được thành phố đã là buổi tối, kết quả hắn lại có phát hiện đáng kinh ngạc: con người và hắn mặc hoàn toàn không có giống nhau! – Các cô gái ở đây mặc váy ngắn, để lộ thật cao cái bắp đùi trắng nõn, dưới chiếc áo khoác ngắc như cái yếm lộ lộ những bộ ngực cao ngất – làm cho mặt nó đỏ bừng, không dám nhìn lâu; Ở nơi này nam nhân mặc áo ngắn tay, quần cũng không dài đến đầu gối, ngồi ở trên vỉa hè, ăn cái đồ ăn mĩ vị gì đó có tên là “Thịt dê xiên”, vui vẻ uống bia.
Nhưng chính nó thì như thế nào?
Mao Tiểu Mễ tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-me-bat-phat-uy/66691/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.