Tuy rằng Mao Thư Trần ở trong mắt đệ đệ của mình có bao nhiêu to lớn cùng vĩ đại như vậy, có đẹp đến vậy, lại có bản sự tu vi như vậy nhưng nói thế nào cũng chỉ là một yêu tinh nho nhỏ mới được hai trăm năm mươi năm tuổi thôi. Vì thế lẽ dĩ nhiên là Mao Thư Trần nhìn không ra thân phận chân thật của Mạnh Hạ Khanh. Tự nhận là không người nào giống như cậu, thậm chí cậu không nhận ra khuôn mặt Mạnh Hạ Thanh tươi cười có bao nhiêu cứng ngắc.
Mao Thư Trần vươn tay cùng Mạnh Hạ Thanh bắt tay một chút: “Mạnh tiên sinh hảo, ngài đây là đến thúc giục bản thảo sao?”
Mạnh Hạ Thanh nói: “Có thể nào lại như vậy? Đây là tạp chí tháng này vừa đưa ra thị trường được một tuần, tiểu thuyết mới của lão sư được hưởng ứng rất nhiệt tình, chỉ điều tra qua email của độc giả đã nhận được đến hơn ba ngàn phiếu bầu, so với “Kim cương gia công sự” trước kia còn được hưởng ứng hơn nhiều. Chủ biên rất cao hứng, nói cho mình ta biết không cần gây áp quá lớn cho lão sư.”
” Vậy ngài hôm nay đến đây là……?” Mao Thư Trần không hiểu chút nào.
“Buổi tối hôm nay lão bản mời khách, ta đây chính yếu là để đón lão sư đi tham gia bữa tiệc tối thôi.” Lời nói của Mạnh Hạ Thanh nói ra âm cùng hạ xuống, từ phòng khách bên trong cửa đi ra một người mặc tây trang cùng giày da, chỉ có thể nhìn vào khuôn mặt để nhận ra đó là Hà Trung Toàn. Bất quá Hà Trung Toàn dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-me-bat-phat-uy/1823866/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.