Cá nhỏ tỉnh lại thì trời đã tối, trong gian phòng tối đen đến nỗi không nhìn thấy năm đầu ngón tay. Hiện nay hắn cảm thấy được bả vai vừa mỏi lại vừa đau, thế là muốn xuống gường để đi ra ngoài. Nhưng khi vừa vịnh tay vào đầu giường chuẩn bị đi xuống thì hắn liền nghe thấy bên ngoài có thanh âm, thanh âm càng ngày càng gần.
Tiếp theo là cửa phòng bị mở ra.
” Dạ……” Đi vào trước là Hắc Uyển, nàng đang đỡ lấy một cái nam nhân thân hình cao lớn.
” Tránh ra! Đừng động vào ta!” Qua giọng nói cá nhỏ nhận ra người đang được Hắc Uyển đỡ chính là Bạch Dạ! Giọng của hắn nghe có vẻ nhừa nhựa nhưng cá nhỏ lại không biết rượu là cái vật chi nên dĩ nhiên là cũng không biết Bạch Dạ trước mắt chính là đang bị say đến nỗi chẳng còn tỉnh táo.
Sau khi vào đến phòng, Hắc Uyển thật vất vả đem Bạch Dạ an trí ở trên giường, tiếp theo không biết tại sao nàng lại đi ra ngoài. Hắc Uyển muốn đi đâu, cá nhỏ không có thời gian để quan tâm, hiện tại quan trọng hơn vẫn là Bạch Dạ!
Ngay khi Hắc Uyển vừa rời khỏi phòng, cá nhỏ liền từ dưới gầm giường nhanh chóng chui ra.
” Miêu mễ…… không! Hắn không thích ta gọi hắn như vậy!” Cá nhỏ nhìn Bạch Dạ nằm ở trên giường thấp giọng nói chuyện.
Chính là, nam nhân trước mắt này có thật là Bạch Dạ không? Hắn thoạt nhìn hảo yếu ớt, hảo bất lực, hoàn toàn không có giống như trước đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-me-an-luon-ta-di/2244054/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.