” Hừ! Nhị ca thật đáng ghét a, lại đem quần áo của ta cấp cho con bổn ngư kia mặc!”
Bạch Dự mỗi lần như thế đều vội vàng trấn an tâm tình Bạch thước, hắn ôn tồn nói:” Tốt lắm Thước nhi, cái này cũng không vấn đề gì lớn, cùng lắm chỉ là mấy bộ đồ cũ thôi. Từ từ ta sẽ đưa ngươi đi nhân gian mua thêm vài bộ đồ mới, thế nào?”
” Đương nhiên rồi! Quần áo mà tên bổn ngư kia đã mặc, ta sẽ không mặc lại đâu a!”
Ngày hôm qua bỗng nhiên Bạch Dạ đến phòng của hắn, khi không lại hỏi hắn cao bao nhiêu thước, rồi vài giây sau đó, Bạch Dạ cũng nói muốn tới đây mượn của hắn vài món quần áo cho cá nhỏ mặc. Bạch Thước mặc dù trong lòng rất muốn cự tuyệt, nhưng hắn không muốn làm cho Bạch Dạ nói hắn tùy hứng, cho nên hắn đành phải gật đầu đáp ứng.
” Nhân gian? Ta cũng muốn đi nhân gian!!” Hai người mới nói đến một nửa, cá nhỏ từ ngoài kích động chạy vào, ngay cả cửa cũng không thèm gõ.
” Sao ngươi lại chạy đến đây?” Không đợi Bạch Thước mở miệng, Bạch Dự đã muốn tiến lên sờ sờ đầu cá nhỏ khuyên nhủ:” Ngươi lại nhàn hạ sẽ làm cho Nhị đệ tức giận đó.”
” Bổn ngư!” Bạch Thước khẽ gắt mắng.
” Ta không có nhàn hạ.” Cá nhỏ nhìn Bạch Dự lắc đầu, vừa nói vừa lấy trong lòng ngực ra một cái hộp đưa cho Bạch Thước:” Miêu mễ bảo ta tới đây tặng đồ.”
Bạch Thước thật khoái trá tiếp nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-me-an-luon-ta-di/2244040/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.