Ông Vọng cùng mọi người nghe xong ai nấy cũng giật mình, giếng làng có từ thời xa xưa, ngay cả ông Vọng, năm nay đã ngoài 50 tuổi, nhưng khi ông mới sinh ra thì cái giếng đã có mặt từ rất lâu rồi. Lịch sử 100 năm của làng gắn liền với cái giếng, ngày xưa để đào được một cái giếng không phải đơn giản, vậy mà làng Văn Thái lại đào được một cái giếng khá lớn, nước luôn trong vắt và chưa bao giờ cạn. Nước giếng làng chính là nước sinh hoạt của hầu như toàn bộ những hộ dân trong làng bởi không phải nhà nào cũng đào được giếng, cũng không phải nhà nào cũng có nhiều bể lớn để mà chứa nước mưa.
Nay nghe nước giếng bị nhiễm độc, ông Vọng không khỏi bàng hoàng, ông Vọng nói:
- - Thực...thực....sự là như...như vậy sao....? Sao nước giếng lại có độc được chứ...?
Ông Lương vội vàng nói:
- - Để chứng minh rằng nước giếng có độc, có rất nhiều cách, nhưng bây giờ, điều quan trọng nhất chính là trưởng làng phải lập tức đi thông báo cho toàn bộ người dân trong làng Văn Thái, tuyệt đối không được sử dụng nước giếng, nước ao trong phạm vi khu vực làng. Chỉ được uống nước mưa, bởi vì nếu trong nước mưa có độc thì bác và tôi cũng đã chết rồi, vì ngày nào chúng ta cũng dùng nước mưa để pha trà.
Nhà Mão nói:
- - Nhưng hôm qua tôi cũng dùng nước giếng để tắm rửa cho bò có sao đâu nhỉ...?
Ông Lương thở dài:
- - Nước giếng đó các vị đã gánh về từ trước hôm trời đổ mưa lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-hoang/228572/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.