Lúc này ông Vọng mới thực sự hoảng loạn, mọi chuyện càng lúc càng rối rắm, không cách nào giải thích. Sực nhớ ra một chuyện, ông Vọng quay sang nói với ông Lương:
— Bác Lương, lần trước bác đã cảnh báo mà tôi không nghe. Hình như bác biết gì đó về phong thuỷ, dự đoán được cả thời tiết. Nay trong làng xảy ra chuyện này, tôi cúi đầu xin bác giúp tôi tìm hiểu về sự việc này được không ạ...? Tối qua chắc hẳn bác đã có suy tính gì rồi thì phải..?
Ông Lương đáp:
— Trưởng làng không cần quá khách khí, thực ra tôi cố nán lại nơi này cũng chính là muốn tìm hiểu rõ nguyên nhân sự việc. Chỉ có điều mọi nghi vấn của tôi đến giờ vẫn còn nhiều khúc mắc. Không giấu gì trưởng làng, ngoài công việc bốc mộ, tôi cũng biết một chút về kinh dịch, phong thuỷ. Ngay khi đặt chân vào trong làng, Lương tôi đã có một linh cảm không lành. Tuy nhiên làng mình có vượng khí khá tốt, con người hiền hậu, mến khách. Làng còn có thần bảo hộ, nhưng mà....
Ông Vọng hồi hộp hỏi:
— Nhưng sao ạ, bác có gì cứ nói.
Ông Lương đáp:
— Nhưng sau cơn mưa kéo dài ấy, làng ta đã có một sự thay đổi. Đúng hơn, trận mưa đầu tiên rơi xuống, nước mưa đã phảng phất một mùi tanh rồi. Xưa nay, trong nước mưa mà có mùi hôi tanh, thường đó là điềm dữ. Ngay sau đó làng liên tiếp xảy ra chuyện. Chỉ e đất làng bị động, hoặc không may nơi linh thiêng của làng đã bị ô uế. Cơ mà không hiểu tại sao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-hoang/228569/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.