Thời gian cứ thế trôi đi, một ngày dài đằng đẵng theo như cảm nhận của vợ chồng chủ quán trọ cuối cùng thì trời cũng chuyển về chập tối. Nhưng đã gần 6h tối mà vẫn chưa thấy ông Lương quay lại. Như mọi ngày, mẹ vợ chủ quán trọ lúc này mới bước xuống khỏi giường, và bà cụ lại đòi ăn cơm. Ăn xong, hôm nay bà cụ không đi ra sau vườn nữa mà trèo lên giường, nằm úp mặt vào tường luôn.
Vợ chồng chủ quán trọ vừa dọn dẹp, vừa nhìn ra bên ngoài cổng, trong lòng lo lắng không biết ông Lương có quay lại hay không..?
" Ộp... Ộp... Ộp "
Tiếng ếch kêu bên ngoài bờ ruộng, dã gần 7h tối mà vẫn chưa thấy ông Lương đâu. Nhớ lời thầy dặn:
" Lúc 7h tối, khi mà bà cụ chuẩn bị bước vào buồng đòi bế cháu thì cả hai người cũng phải ở im trong đó, tuyệt đối không được bước ra ngoài."
Nhìn đồng hồ thì chỉ còn 5 phút nữa là đến 7h tối. Ngồi im bên trong buồng, hai vợ chồng chủ quán trọ vội đóng chặt cửa buồng lại, khi mà bên gian ngoài, chiếc giường mà bà cụ đang nằm bắt đầu vang lên những tiếng:
" Kẽo... kẹt.... kẹt... kẹt... kẹt "
Bà cụ đang xoay người ngồi dậy khiến cho chiếc giường phát ra những âm thanh gai người. Từ trong buồng, qua khe nứt của cánh cửa, vợ chồng chủ quán trọ nhìn nhau kinh sợ, họ không dám thở mạnh bởi dưới ánh sáng của ba cây đèn dầu, bóng của bà cụ đang đổ xuống nền nhà đen thui.
" Loẹt.... xoẹt... loẹt... quẹt "
Tiếng bước chân của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-hoang/228563/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.