Mở cổng bước vào sân, thầy Lương thấy ông Vọng đang lịch kịch bê hết những đồ vật cũ từ trong bếp ra ngoài, mồ hôi mồ kê nhễ nhại. Thầy Lương hỏi:
- - Bác Vọng đang làm gì vậy...?
Ông Vọng trả lời:
- - Còn làm gì nữa hả thầy, tôi đang dọn dẹp, lục tìm thật kỹ xem trong nhà có cái bình nào mà tôi không biết hay không..? Buổi sáng lúc thầy đi tôi đã xem kỹ mọi ngóc ngách, ngăn bàn, hộc tủ, gầm giường.....mà vẫn không thấy. Giờ còn cái bếp, biết cũng chẳng có nhưng vẫn cố lục đống củi ra xem nhỡ may các cụ lại dúi vào đâu hay không...?
Thầy Lương hỏi tiếp:
- - Vậy có tìm được gì không trưởng làng..?
Ông Vọng lau mồ hôi rồi lắc đầu, ông thở dài:
- - Thì đấy, tôi nghĩ là không có rồi, mà đúng là không có thật. Chỉ có cái chảo thủng đít quẳng xó bếp chắc cũng 6-7 năm nay, chẳng có cái bình nào cả.
Thầy Lương nói:
- - Nhưng liệu trước lúc lâm chung, có thật là bác nghe thấy ông cụ nhắc đến cái bình hay không..?
Ông Vọng quả quyết:
- - Thật mà, nhớ kỹ lại thì chính xác bố tôi chỉ nói đúng hai từ như vậy rồi nhắm mắt xuôi tay. Trước thì tôi không để ý, nhưng từ lúc thầy nói thì tôi khẳng định, bố tôi có nhắc đến " cái bình ", chỉ có điều, bình gì, ở đâu thì tôi không rõ. Vậy nên mới phải lục tìm từ sáng đến giờ đây. Chẳng có nhẽ các cụ lại chôn dưới nền nhà à...? Mà dù có vậy thì cũng biết ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-hoang/1039684/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.