Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86
Chương sau
Dừng lại tại một gốc cây tỏa bóng mát ven đường, thầy Lương nói: - - Cũng gần đi vào làng rồi, chúng ta nán lại đây nghỉ ngơi một chút đã. Ông Vọng đồng ý vì đi từ sớm đến giờ cũng đã thấm mệt, may lúc thầy Lương nói muốn đi ra nghĩa địa, biết quãng đường cả đi cả về cũng khá xa nên ông Vọng có thủ sẵn 2 củ khoai lang luộc cùng chai nước đun sôi đem theo uống. Dưới tán cây, ông Vọng ngồi dựa vào gốc cây lấy đồ ăn thức uống ra đặt lên tảng đá gần đó. Thầy Lương thì từ lúc dừng lại đến giờ, thầy hướng về phía trước nhìn nhìn điều gì đó. Ông Vọng gọi: - - Thầy ăn củ khoai lót dạ cho đỡ đói, có cả nước đây. Thầy Lương quay lại gật đầu, vừa ăn, thầy Lương vừa hỏi: - - Bác trưởng làng đã nghe đến " Tiểu Quỷ " bao giờ chưa..? Ông Vọng lắc đầu: - - Chưa thầy ạ, chuyện ma quỷ tôi không rành lắm đâu. Có đợt này được đi theo thầy mới mở rộng tầm mắt. Phải nói những gì tôi không tin trước kia giờ phải thay đổi toàn bộ suy nghĩ. Nhưng sao tự nhiên thầy lại nhắc đến " Tiểu Quỷ ", đó là thứ gì vậy ạ...? Thầy Lương uống một ngụm nước rồi tiếp tục: - - Trung Quốc là cái nôi của rất nhiều bùa phép, Trung Quốc cũng sản sinh ra vô số những thầy phù thủy, pháp sư.....Xuyên suốt lịch sử Trung Hoa cổ đại là những tà thuật độc ác bị cấm kỵ. Những thầy bùa sử dụng tà thuật đen được coi là hiểm họa đối với tất cả mọi người. Trái ngược lại với những thầy mo tốt, những vị đạo sĩ có tâm dùng hiểu biết, khả năng của mình sử dụng y thuật, bốc thuốc cứu người thì những thầy phù thủy lại giết người, thu giữ hồn phách người chết để tu luyện, họ không từ thủ đoạn.....Xin lỗi bác trưởng làng, nhưng việc Cao Côn sử dụng thuật " giấu long mạch " thì cũng được coi là một trong số những thầy phù thủy sử dụng tà thuật cấm. Hậu quả rất khôn lường, trưởng làng cũng đã biết, khi thất bại không chỉ trả giá bằng mạng sống mà còn khiến cho bao sinh linh phải rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm đến tận đời sau. " Tiểu Quỷ " cũng là một tà thuật, thậm chí vào thời xa xưa, đã có lúc người ta rất căm phẫn những kẻ luyện thứ bùa độc địa này. Bởi muốn tạo ra " Tiểu Quỷ " thầy phù thủy phải giết chết một cô gái đang mang thai ở tháng thứ 7 rồi lấy dứa con trong bụng cô ta ra. Thứ tà thuật này quá độc ác, vừa giết cả mẹ, đồng thời cũng giết luôn cả con. Đứa bé được lấy ra từ bụng người mẹ sau khi được yểm bùa phép, thi luyện linh hồn sẽ trở thành " Tiểu Quỷ " theo cách gọi của người Việt Nam thì đó là những đứa trẻ ma quỷ. Ông Vọng đang ăn dở củ khoai cũng phải ngừng lại, những lời thầy Lương nói chỉ tưởng tượng thôi cũng khiến người khác nổi da gà, ông Vọng rùng mình: - - Sao lại có thể độc ác đến như vậy cơ chứ...? Giết phụ nữ và trẻ con còn chưa kịp chào đời chỉ để luyện bùa.....Tại sao họ lại dám làm như vậy...? Thầy Lương tiếp: - - Tất nhiên khi luyện được " Tiểu Quỷ " những thầy phù thủy đó sẽ sở hữu một sức mạnh tâm linh cực kỳ to lớn. Mỗi " Tiểu Quỷ " được luyện ra với những mục đích khác nhau, thầy phù thủy có thể bán " Tiểu Quỷ " cho một người khác đem về thờ để cầu tài lộc, cầu may mắn, sức khỏe. Thầy càng cao tay thì sức mạnh của " Tiểu Quỷ " càng lớn, chúng còn có thể giết người theo lệnh của người sở hữu. Ông Vọng hỏi: - - Có phải thầy đang nhắc đến những đứa trẻ ma mà cậu Sửu đã nhìn thấy ở giếng làng trong đêm hôm nọ...? Thầy Lương gật đầu: - - Đúng vậy, qua nghe cậu Sửu tả lại sơ bộ, tôi đoán những đứa trẻ đó chính là " Tiểu Quỷ ". Trong quyển trục có ghi chép lại một điều, Cao Gia khiến cho dân làng Văn Thái phẫn nộ đến mức họ cam tâm giết chết toàn bộ Cao Già từ người già đến trẻ con. Nếu như " Tiểu Quỷ " xuất hiện trong làng thì ắt hẳn có kẻ đã tạo ra chúng vì một mục đích gì đó. Nhưng do 100 năm qua vượng khí của làng Văn Thái chưa cạn, chỉ đến thời điểm này, dương khí suy yếu, âm khí bắt đầu lấn át, không chỉ âm hồn vất vưởng mà đám " Tiểu Quỷ " đó cũng bắt đầu xuất hiện. Và thực sự tôi không thể nghĩ ra được ai có thể luyện được " Tiểu Quỷ " ngoài Cao Côn. Đó chính là điều mà tôi còn đang thắc mắc, rốt cuộc ngoài yểm long mạch, Cao Côn còn tạo ra Tiểu Quỷ để làm gì....? Ông Vọng thất thần, quả đúng như vậy, ông cũng thắc mắc tại sao Cao Gia lại khiến cho người dân làng Văn Thái phải giết cả họ Cao. Ông đã suy nghĩ nhiều đêm về vấn đề này, một người căm hận còn có thể hiểu được, nhưng đằng này cả làng Văn Thái hành động như vậy chắc hẳn họ phải uất ức đến mức điên cuồng. Không chỉ thế, bí mật giết sạch Cao Gia ấy người trong làng dù có chết cũng không ai hé răng nửa lời. Ông Vọng toát mồ hôi: - - Chẳng....chẳng lẽ.....họ đã...làm những chuyện....kinh khủng....Những tội...ác...tày...trời như vậy sao....? Thầy Lương đáp: - - Bác trưởng làng bình tĩnh lại, tôi chỉ nói ra dựa trên suy đoán của mình. Quá khứ không thể thay đổi, nhân quả báo ứng luôn xảy ra. Có thể Cao Gia trước kia đã gây ra tội ác, nhưng rồi họ Cao đã phải trả giá, làng Văn Thái cũng tạo nghiệp để rồi suýt chút nữa họ cũng phải chịu sự trừng phạt. Nếu như bác trưởng làng không phải người độ lượng, nén đi đau thương, chôn vùi quá khứ ra tay cứu giúp há chẳng phải toàn bộ dân làng Văn Thái sống dở, chết dở rồi hay sao. Bác trưởng làng chính là sợi dây gắn kết quá khứ và hiện tại, là thuốc giải cho nguồn nước độc tượng trưng cho thâm thù, đại hận giữa Cao Gia và làng Văn Thái. Vậy nên, bác đừng quá suy nghĩ, trong họa có phúc, mọi thứ nên thuận theo ý trời. Bác trưởng làng, giọt máu của Cao Gia vẫn còn sống, như vậy trời vẫn không muốn Cao Gia tuyệt tử, tuyệt tôn là có lý do. Thiên kiếp giáng xuống bác vẫn qua được, tất cả là ý trời. Ông Vọng cúi đầu cảm ơn thầy Lương, ông hỏi: - - Vậy là việc thầy nói con bé Mị có liên quan đến chuyện của Cao Gia chính là chuyện này sao...? Thầy Lương đáp: - - Cũng không hẳn, tuy nhiên cô bé đó khi còn sống có chơi đùa cùng " Tiểu Quỷ ", biết đâu khi chúng ta làm rõ một số chuyện trong quá khứ thì sẽ giải đáp được thắc mắc trong lòng. Hơn nữa tôi cũng không muốn oán khí trong làng ngày một tích tụ. Những người chết trong khoảng thời gian gần đây suy cho cùng âm hồn của họ khó mà siêu thoát. Cần phải làm điều gì đó cho người sống thấy thoải mái, mà người chết rồi cũng an yên. Lát nữa phiền bác trưởng làng đi cùng tôi đến nhà của 2 người này. Ông Vọng hỏi: - - Là nhà ai vậy, thưa thầy..? Thầy Lương tiếp: - - Đầu tiên là nhà vợ Mão, sau đó là nhà của người tên Bảy, mà mọi người gọi là Bảy Dao. Ông Vọng thắc mắc: - - Tại sao thầy lại muốn đến nhà hai người họ..? Thầy Lương trả lời: - - Hôm nay khi mẹ con cô Xoan chết, tôi chú ý thấy thái độ của 2 người này là lạ nhất. Vợ Mão thì hằn học, có chút hả hê khi thấy cô Xoan chết. Dù sao họ cũng là hàng xóm, thể hiện thái độ như vậy chắc hẳn phải có hiềm khích. Còn về Bảy Dao, người này không phải họ hàng của gia đình cô Xoan, mà bác trưởng làng cũng có nói anh ta không giao du với ai trong làng, vậy mà anh ta lại chịu bỏ ra một khoản tiền để lo đám ma cho cả hai mẹ con cô Xoan. Chẳng phải rất lạ hay sao....? Do vậy tôi muốn bác đi cùng tôi để hỏi rõ một số chuyện. Nếu họ biết gì đó về cô Xoan, sẽ giúp ích cho việc tại sao cô bé Mị trước khi chết lại đào mộ bố mình rồi đem xương cốt đến để trước cổng nhà bác trưởng làng. Ông Vọng nói: - - Có thể con bé biết trong nhà tôi có thầy Lương đang tá túc nên muốn nhờ vả, nhưng tại sao nó lại giết con Vàng chứ..? Thầy Lương khẽ đáp: - - Cũng có thể là như vậy, hoặc nó được " Tiểu Quỷ " chỉ dẫn đến đó là bởi vì người của họ Cao cũng đang ở trong nhà. Còn việc con bé giết con Vàng là do chó là loài động vật khắc tinh của ma quỷ, máu chó có thể trừ tà. Có lẽ mỗi đêm, khi con bé đi ngang qua cổng nhà bác trưởng làng, con Vàng luôn khiến cho nó giận dữ. Có những đêm con Vàng cào xước cả sân ngăn cản tà ma bên ngoài. Khi bán linh hồn cho quỷ, cô bé không còn là người nữa. Do vậy nó đã giết chết con Vàng Tiếp tục quay trở vào làng, trước khi rời khỏi bóng mát của cây, thầy Lương nhìn ngắm lại xung quanh khu vực một lần nữa rồi nói: - - Lát nữa khi đi qua nhà cô Xoan, phiền bác trưởng làng bảo họ khoan hãy chôn mẹ con cô ấy vội. Để quan tài của họ trong nhà, che mưa, che nắng cẩn thận, 5 ngày nữa mới được chôn. Còn chôn ở đâu, khi đó tôi sẽ nói với bác. Hãy tin tôi, mọi sự không nên nóng vội. Đi được vài bước, thầy Lương sực nhớ ra điều gì đó, ông nói tiếp: - - À mà bác trưởng làng này, có điều này tôi cần nói thêm. Sáng nay tại nhà cô Xoan, tôi có thấy một người, mà người này tâm tướng đều không tốt, mang lại vận hung cho người khác. Và người này đang có ý định hại bác trưởng làng, hại cả tôi nữa. Vậy nên lát vào nhà cô Xoan, gặp người này bác trưởng làng nên nhỏ nhẹ, tìm một lý do thích hợp, xuôi theo ý của bà ta, làm sao để bà ta đồng ý 5 ngày sau mới được chôn cất mẹ con cô Xoan là được. Ông Vọng ngơ ngác hỏi: - - Ý thầy nói là ai...? Thầy Lương mỉm cười: - - Chính là bà thầy cúng, sáng nay ánh mắt bà ta nhìn tôi với bác trưởng làng lén lút, thăm dò, người này thân là thầy cúng nhưng tâm địa nhỏ nhen, xấu bụng, tư lợi cá nhân......Loại người này chỉ tham trước mắt mà không nghĩ đến về sau, thần sắc nhợt nhạt, bao quanh người là điềm hung. Toan tính hại người những không cẩn thận sẽ hại chính mình. Dù sao bao năm qua bà ta cũng là người cúng bái chuyện trong làng, tôi và bác trưởng làng vẫn còn nhiều thứ cần giải đáp, không nên gây với bà ta làm gì. Tốt nhất nên tránh thì hơn.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86
Chương sau