Chương trước
Chương sau
“Cái này là sao?” Mao Thư Trần có chút khiếp sợ, lần đó nghe y tá kể lại Hà Trung Toàn quấn thảm chạy theo xe, còn tưởng rằng người này không sao rồi, không ngờ đảo mắt một tuần trôi qua, hiện tại lần nữa xuất hiện trước mặt mình cư nhiên lại sưng khủng khiếp thế này, vừa thấy chính là đã bị viêm. “Không phải tôi nói anh phải tĩnh dưỡng hay sao? Như thế nào ra thành cái dạng này?”

Nói tới đây, Hà Trung Toàn tủi thân nói: “Bác sĩ Mao, anh không biết đó thôi, ngày đó tôi dùng nhầm keo dính sau đó bị đưa đến bệnh viện, tuy rằng nhờ anh giúp tách chúng tôi ra rồi nhưng chuyện này rất mất mặt nha, người bạn kia của tôi không vui, liền…”

Nghe đến đó, Mao Thư Trần không khách khí ngắt lời hắn, nhướn mi, ngữ khí lạnh như băng: “Bạn? Là bạn trai?”

“Thật sự không phải!’ Hà Trung Toàn không biết làm sao, mắt thấy lông mi Mao Thư Trần nhướn lên, trái tim bé bỏng của hắn cũng theo đó bị treo lên, loáng thoáng có loại cảm giác nếu không giải thích rõ ràng sẽ rất rắc rối — không thể không nói, ở điểm này, giác quan thứ sáu của động vật vô cùng chuẩn xác.

Hà Trung Toàn lắc đầu như trống bỏi: “Bác sĩ Mao, anh hiểu lầm rồi! Tôi còn độc thân mà! Người bạn kia chính là gặp gỡ ngẫu nhiên trong quán bar, tôi chỉ biết hắn tên Lee, ngày đó là lần đầu tiên gặp!”

Mao Thư Trần cười lạnh, tựa lưng vào ghế dựa, cũng lười hỏi Hà Trung Toàn làm thế nào lần đầu tiên gặp mặt mỹ nam kia liền lăn lên giường, đoán cũng đoán được đây là tình một đêm. Hơn nữa, hắn cùng Hà Trung Toàn không có quan hệ gì, cũng không tất yếu đi hỏi loại chuyện này.

Hà Trung Toàn tiếp tục nói: “Ngày đó khi xảy ra việc kia, tôi cũng đặc biệt ngượng ngùng, vốn định xin lỗi Lee và vân vân, kết quả vừa mới làm xong phẫu thuật, chỉ thấy Lee gọi bạn tới đón hắn lên xe, trong lòng tôi nghĩ dù thế nào cũng phải giáp mặt nói lời xin lỗi, tôi liền đuổi theo.”

“… Vì thế anh liền để thân trần đuổi theo?”

“Không có.” Hà Trung Toàn bộ vẻ mặt ‘sao anh lại nghĩ thế’.

Mao Thư Trần đầu đầy chấm hỏi nhìn hắn.

Hà Trung Toàn nói: “Trên người tôi vẫn còn quấn 1 tấm thảm mà!”

Mao Thư Trần chống đỡ không nổi.

“Chính là không nghĩ tới người bạn kia của Lee lại lái một chiếc BMWs X6, mới ra khỏi bệnh viện đã chạy như bay, tôi vừa mới làm xong ‘cái kia giải phẫu, phía dưới lại đau đớn, nhưng khẽ cắn môi vẫn là đuổi theo.” Nói tới đây, Hà Trung Toàn mặt mày hớn hở giống như hồi tưởng đến ‘hành động vĩ đại’ của hắn: “Đừng cho là hắn đi xe BMWs, tôi chính là ‘bảo cẩu’ tuy rằng vượt qua chiếc xe kia có hao hơi tốn sức một chút, nhưng tốt xấu gì cũng vượt qua được. Sau đó tôi gõ kính cửa xe muốn Lee xuống, chỉ là biểu tình của Lee là lạ, thấy tôi mà xanh cả mặt. Kết quả chiếc BMWs tồi tàn kia chạy càng lúc càng nhanh, tôi đuổi theo càng ngày càng tốn sức…”

Mao Thư Trần thống khổ che mặt quay sang một bên: ngẫm lại xem, hơn nửa đêm, một lõa nam chỉ quấn 1 tấm thảm phía dưới, chỉ với một đôi chân có thể đuổi kịp một chiếc BMWs, người ta có thể không sợ hãi sao? Hơn nữa Lee vốn đã thấy cái đuôi của Hà Trung Toàn, hiện tại lại bị đuổi theo, trong lòng xác định Hà Trung Toàn muốn giết người diệt khẩu, dưới loại tình huống như thế này mà dừng xe mới lạ.

“Tôi cứ gõ rồi gõ, kết quả gõ nát cửa kính thủy tinh luôn.”

“…”

“Kết quả không ngờ Lee xuống xe thật! Nhưng không đợi tôi kịp giải thích, hắn liền… Hắn liền đạp nơi này của tôi một cước…” Hà Trung Toàn nhớ lại giây phút bi thảm đó, không được tự nhiên bưng kín đại gia hỏa vốn lõa lồ.

Nghe đến đó, Mao Thư Trần rốt cuộc hiểu được người này làm sao biến miệng vết thương thành thế kia, mới vừa làm xong giải phẫu lại bị hung hăng ăn một đạp, không đoạn tuyệt là may lắm rồi.

“Nơi này của tôi đau đớn vô cùng, chỉ có thể trơ mắt nhìn hai người họ lái xe đi. Về nhà tôi ngủ không yên, liền liền…” Hà Trung Toàn nói đến đây lại do dự, vừa thấy biểu tình kia, Mao Thư Trần liền hiểu người này khẳng định không làm ra chuyện gì tốt đẹp.

“Anh làm sao?”

“Tôi liền cởi băng gạc, biến thành nguyên hình… liếm liếm. Kết quả ngày hôm sau nó trở thành như vậy…’

‘bang’, Mao Thư Trần trực tiếp vỗ bàn. Hắn rốt cuộc chịu không nổi cái tên không bình thường này: “Đồ chó ngu ngốc nhà mi!” Lần đầu tiên hắn tức giận đến run rẩy như vậy: “Lần đầu ta nghe thấy có yêu tinh có thể biến thành người rồi lại biến trở lại nguyên hình tự mình liếm cơ quan sinh dục!!!! Loại chuyện ác liệt, dơ bẩn, không biết xấu hổ như thế, từ lúc ta 280 năm trước biết suy nghĩ đến nay sẽ không làm nữa!!”

Ai ngờ nghe được lời căm giận của Bộ Phong Trần, Hà Trung Toàn đặc biệt vô tội trừng mắt, giọng điệu mang theo lấy lòng nói: “Chỉ là loại chuyện này thật sự thoải mái lắm… Bác sĩ, nếu anh không thích tự mình liếm, tôi có thể giúp anh liếm được chứ?”

Mao Thư Trần chỉ cảm thấy đại não oanh một tiếng nổ luôn, bên tai như có vô số con côn trùng vo ve, phiền lòng cực kỳ. Hắn hiện tại rốt cuộc hiểu được, cùng con chó ngu ngốc một chút cũng không biết xấu hổ kia thảo luận loại chuyện này là việc ngu xuẩn nhất thiên hạ.

Hắn xoa xoa trán, cưỡng chế lửa giận, một lần nữa ngồi lại trên ghế: Nếu cảm thấy miệng vết thương có vấn đề, sao không đến bệnh viện ngay? Không nên đợi cho miệng vết thương sinh mủ mới chạy tới đây chứ?”

Hà Trung Toàn nhức đầu, hai má đỏ lên: “Bởi vì ngày đó Lee chẳng những cho tôi ăn đạp, còn tát một cái nữa… Tôi phải chờ cho dấu tay trên mặt nhạt đi mới có thể ra ngoài.

Mao Thư Trần nhìn hắn hai mắt thành khẩn hết sức, bất đắc dĩ thở dài.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.