Nếu khách đã đến nhà thăm hỏi, làm chủ dĩ nhiên không có lý do tùy tiện đuổi người ta đi, tuy rằng Vương Gia Dịch phi thường đau đầu đối với hai vị khách tùy tiện đến nhà, hơn nữa ánh mắt còn dị thường quỷ dị, nhưng vẫn phải khách sáo giữ hai người bọn họ ở lại ăn cơm trưa.
Mao Thư Trần vốn tưởng Hà Trung toàn lôi mình đến đây chỉ muốn ăn ké cơm trưa, muốn nghe lời cảm ơn. Ai ngờ trên bàn cơm nước xong xuôi, Tiểu Lưu cảm tạ ân cứu mạng của hắn đã nói hết lời, mông Hà Trung Toàn lại vẫn dính chặt lấy ghế, một chút ý tứ chuẩn bị rời đi đều không có.
Sau khi ăn xong, đã có người giúp việc giúp rửa chén, bốn người tới phòng khách, Tiểu Lưu căn bản không xem sắc mặt của trưởng khoa Vương, lôi Hà Trung Toàn tới một bên bàn trà ngồi xuống, mang một mâm quả vỏ cứng ít nước đến trước mặt Hà Trung Toàn. Khi trưởng khoa Vương nhìn thấy thứ mà Tiểu Lưu mang ra, khuôn mặt tuấn tú thoắt cái liền đen, trên đĩa là quả hạnh nhân của Mỹ, quả Hawai, hạt điều của Nam Mỹ… Ba loại quả này đều là loại vỏ cứng ít nước mà hắn đem từ nước ngoài về, hắn biết chuột Hà Lan đều thích ăn những thứ này, cho nên đặc biệt vơ vét không ít. Nhắc tới những loại quả này hương vị chất lượng không giống với những loại bình thường bán trên thị trường, bình thường Tiểu Lưu đều nuối tiếc không dám ăn, giữ rất lâu không ăn. Cho dù ngẫu nhiên trưởng khoa Vương khuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-hanh-ba-dao/2403987/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.