“Cho ta sống sót, dùng hết khả năng có thể kéo dài sinh mệnh của ta, ta sẽ đem tất cả của ta hiến dâng cho ngươi. Ngươi muốn ta kêu ta sẽ kêu, ngươi muốn ta cười ta sẽ cười, ngươi muốn ta khóc ta cũng sẽ khóc. Tất cả tùy ngươi không chế, chỉ ngoại trừ ý chí tư tưởng vô pháp khống chế ra, ngươi có thể được toàn bộ của ta. Hơn nữa ta sẽ dùng hết những điều ta biết cho ngươi càng hiểu rõ thế gian này.” Tố Phi Ngôn nói từng chữ từng chữ.
Trên mặt Hoa Tuyệt Hàn không hề có vẻ vui sướng, chỉ có lạnh lùng khinh bỉ cùng phẫn nộ không dám tin tưởng. Hắn không cách nào hình dung được sự chấn động trong lòng “Ngươi là đang nói cho ta biết, ngươi phi thường sợ chết, sợ tới mức đem chính bản thân ngươi bán cho ta, giống như kỹ nữ vì bạc mà bán thân đúng không?”
Trong cuộc đời Tố Phi Ngôn có lẽ chưa từng có ai hình dung hắn tới khó nghe như vậy, nhưng mặt hắn không đổi sắc đáp lại “Nếu ngươi muốn nghĩ như vậy thì cũng được.”
Hoa Tuyệt Hàn phẫn nộ ném sách xuống đất, khàn giọng rống to hơn “Ta thật không tin nổi ngươi lại nói như thế! Tố Phi Ngôn, ta cực kỳ tán thưởng ngươi, tán thưởng thái độ ngươi hờ hững với tất cả, coi khinh thế tục hỗn loạn, không quan tâm sinh mệnh dài ngắn, vậy nên ta mới cho ngươi sống tới giờ. Thế nhưng hôm nay ngươi lại nói cho ta biết ngươi là kẻ sợ chết, sợ tới mức nguyện ý bán linh hồn để đổi lấy sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-cuong-ky-tinh-he-liet/1493940/quyen-8-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.