Nhưng Quan Khúc Nham đối với cơ thiếp kia hoàn toàn không có hứng thú, hắn tới phòng cơ thiếp, chỉ bảo nàng chơi cờ với hắn. Cơ thiếp mặc dù thấy quái dị, nhưng ngoan ngoãn nghe lời. Tới nửa đêm, Quan Khúc Nham ban thưởng cho cơ thiếp, sau đó hắn quay về Tây viện ngủ.
Mấy ngày nay hắn đã quen với cảm giác ôm Hương Linh ngủ, hiện tại nằm một mình trong phòng, lật qua lật lại thế nào cũng không ngủ được. Hắn đứng dậy đi tới trước phòng Hương Linh, Hương Linh đã mở cửa, hình như đoán được rằng hắn sẽ tới. Hắn ôm lấy Hương Linh, Hương Linh đứng trên đầu ngón chân, mãnh liệt hôn hắn “Ta biết ngươi sẽ đến, ngươi không cùng với nàng đúng không?”
Từ trong câu hỏi đó, Quan Khúc Nham biết được Hương Linh có ham muốn độc chiếm hắn. Hương Linh không nên yêu cầu nhiều như vậy, hắn sẽ sủng Hương Linh, thế nhưng hắn không muốn Hương Linh như thể thê tử hắn, hỏi hắn đủ điều.
Hắn kéo Hương Linh ra, lãnh tĩnh nói “Hương Linh, ngươi nghe ta nói, ta sẽ sủng ngươi, thế nhưng chỉ trong giới hạn như vậy thôi, ngươi muốn gì ta sẽ mua cho ngươi, ta cũng sẽ tới cùng ngủ với ngươi, thế nhưng không thể nhiều hơn, ngươi cũng không thể đố kị với các nàng.”
Hương Linh ngừng tất cả động tác, không hề nở nụ cười, thấp giọng hỏi “Ngươi cũng yêu cầu các nàng như vậy sao?”
“Không sai, nếu ngươi muốn ở lại bên ta, ngươi sẽ phải nghe theo điều kiện của ta.”
Khóe miệng Hương Linh cong lên thành một nụ cười “Ta đây cảm thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-cuong-ky-tinh-he-liet/1493925/quyen-6-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.