Từ hôm đó trở đi, Hương Linh an phận ở phòng cạnh bếp, chưa từng thay đổi, thế nhưng Quan Khúc Nham cũng giống như trước đây, thái độ đối với Hương Linh không khác gì. Hắn bận rộn làm ăn, dường như căn bản trong Quan gia không có một người tên Hương Linh tồn tại.
Tổng quản cũng không biết giữa bọn họ có cái gì ám muội hay không. Ông đương nhiên không dám hỏi Quan Khúc Nham, đành phải quay ra hỏi Hương Linh. Hương Linh nhưng thẳng thắn cười nói “Không thể nào, là ta với Quan Khúc Nham đùa giỡn thôi.”
Tổng quản vẫn bán tín bán nghi, có điều sâu trong nội tâm ông tin Hương Linh, bởi vì Hương Linh nói rất thành khẩn. Vả lại ông tin tưởng thái độ làm người của Quan Khúc Nham, Quan Khúc Nham nếu thực sự có quan hệ gì với Hương Linh thì tuyệt đối sẽ không thờ ơ với hắn như thế.
Cũng giống như ba mỹ mạo cơ thiếp không chắc là cầu được niền vui của Quan Khúc Nham, thế nhưng một khi Quan Khúc Nham đã thu các nàng làm thiếp, một năm mấy ngày quan trọng cũng cho các nàng xa xỉ lãng phí một chút, các nàng muốn gì, Quan Khúc Nham đều hào phóng cấp cho, chưng từng keo kiệt với các nàng. Ngay cả các nàng không chiếm được tâm của Quan Khúc Nham, thế nhưng các nàng có thể có được cuộc sống vinh hoa phú quý thì các nàng cũng cảm thấy ngọt như đường.
Hương Linh đã ở đây nửa tháng, người trong phủ chưa từng thấy Quan Khúc Nham để ý tới hắn, vậy nên cũng không đối với hắn tôn kính.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-cuong-ky-tinh-he-liet/1493922/quyen-6-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.