Tiên Hương các, tiếng đàn sáo lượn lờ không dứt.
Giữa khói sương mờ ảo, người đánh đàn sau bình phong lặng thinh lại có đôi phần kỳ dị.
"Thiếu chủ, có người tới." Một bóng đen đáp xuống, thấp giọng nói.
Người được gọi là thiếu chủ lười biếng nằm nghiêng trên giường nhỏ, đôi mắt đào hoa mị hoặc mà lạnh nhạt, nốt ruồi son dưới mắt tô điểm thêm cho dung nhan phong hoa tuyệt đại.
Tả Khinh Việt khẽ ngáp, vẫn thờ ơ giống như hoàn toàn không nghe thấy câu nói kia, "Ra ngoài, ta muốn tắm rửa thay y phục."
Cơ thể hắc y nhân hơi sựng, đang muốn lui xuống lại lập tức nhìn về phía nữ tử bị trói đang run lẩy bẩy gần đó, Thiếu chủ, này..."
Nữ tử bán nghệ trong tú lâu, tướng mạo đẹp, cũng coi như có tên tuổi nhỏ tại thành Phủ Châu, tiếc là đã theo lầm chủ tử.
Tả Khinh Việt híp mắt như thể bấy giờ mới nhớ tới người này, hờ hững xua tay, "Con chuột của Ám Khí tông thôi mà, quy tắc cũ."
"Dạ." Hắc y nhân lập tức hiểu ý tiến lên túm lấy nữ nhân một cách thô bạo, thân thể uyển chuyển nhảy lên, chẳng mấy chốc đã biến mất ngay cửa sổ.
Phục sức lỏng lẻo vắt trên người lộ ra thân th.ể trắn.g nõn gầy mạnh trong đó, Tả Khinh Việt đi tới sau bình phong, tiếng đàn trúc càng rõ ràng hơn, y vui vẻ cong khoé môi, thò tay thử độ ấm của nước bồn tắm đã chuẩn bị sẵn.
Sau đó bước vào trong bồn tắm, y sam ướt phân nửa, ngước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-cuong-khach/2744492/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.