Cừu Nhạn Quy từ biệt Vũ Thiên tức tốc trở về Hành thành, hắn vẫn chưa để ý thấy hoàng hôn mà toàn thân đã rơi vào bóng tối, lòng dạ cảm thấy bất an.
Chủ tủ chưa từng truyền gọi hắn, không biết là đã gặp phải phiền phức gì, nếu như có điều bất trắc.....
1
Cừu Nhạn Quy nghĩ đến đây lại hối hận, nếu như không phải mình thỉnh cầu muốn tự đi tra, lúc này đã có thể bầu bạn bên cạnh thiếu chủ.
Lễ hoa đăng của Hành thành đã qua, dư âm cũng trôi đi sạch sẽ.
Đến khi Cừu Nhạn Quy vội vã trở về tửu lâu gõ cửa vào, lại thấy thiếu chủ đang ngồi yên lành, chỉ có điều sắc mặt hơi xấu, thấy hắn thì thong thả mở lời, "Ta đói rồi, muốn dùng thiện."
"......" Cừu Nhạn Quy đực ra, lưỡng lự chốc lát mới cúi đầu đáp lời, sau đó xuống lầu tìm tiểu nhị.
Chẳng qua không đợi hắn tìm thấy đã bị Ảnh Thập chờ từ lâu túm lại.
"Gặp thiếu chủ rồi?" Ảnh Thập hỏi một câu không đầu không đuôi.
Cừu Nhạn Quy nghe mà như lạc vào màn sương, nhưng vẫn gật đầu, do dự nói, "Phải, ta nhận được truyền gọi liền vội về ngay, có điều không biết......"
Vẻ mặt hắn khó xử, tùy tiện nghe ngóng chủ tử tất nhiên là không hợp lẽ, nhưng trực giác khó tả của hắn cho thấy rằng, việc chủ tử tức giận có lẽ có liên quan tới hắn.
Nhìn thấu suy nghĩ của Cừu Nhạn Quy, Ảnh Thập hắng giọng, cho ám vệ bên cạnh một ánh mắt, ám vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-cuong-khach/2744441/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.